Quý nhân cái gì cũng chưa hỏi, cởi áo choàng chính mình khóa lại trên người Kiều Tứ tiểu thư liền mang người đi.

Trước khi đi nói người bị bắt đi chính là tỳ nữ Kiều gia, đám người Võ Nhị mơ hồ cũng không rõ trạng huống.

Bởi vì truy đuổi không ngừng, đạo tặc cũng chưa kịp làm gì, ít nhất khi đám người Võ Nhị đuổi theo đạo tặc, quần áo trên người Kiều Tứ tiểu thư vẫn hoàn hảo, không giống như đã bị khinh nhục.

"Được rồi, các ngươi mau đi xuống băng bó vết thương, nếu hành động không ngại, sáng mai chúng ta liền xuống núi!"

Chờ Trình Khanh ngủ nướng rời giường, Đại Từ Bi Tự chỉ còn lại người Trình gia. Lính nha môn Thuận Thiên Phủ phái ra, người Kiều gia và tứ hoàng tử đều là trời chưa sáng liền rời đi, tăng nhân tiếp khách giao cho Trình Khanh một phong thư, bên trong là chữ của tứ hoàng tử.

"Đại ân tất có thâm tạ!"

Ai!

Trình Khanh cất thư vào trong tay áo.

Loại ân tình này nàng một chút đều không muốn.

Quỷ biết tứ hoàng tử là cái tính tình gì, có người là tri ân báo đáp, có người tưởng chính là diệt khẩu.

Nhưng nếu tứ hoàng tử muốn diệt khẩu, cũng quá hưng sư động chúng, Kiều phu nhân và kiều Tam tiểu thư không có tính toán trước, sớm đã ồn ào nói việc Kiều Tứ tiểu thư bị bắt cho mọi người đều biết, tứ hoàng tử muốn diệt khẩu, trừ phi g.i.ế.c sạch tăng nhân Đại Từ Bi Tự —— diệt khẩu chùa hoàng gia, Đại Từ Bi Tự có hơn một ngàn tăng nhân, hiển nhiên không dễ thực hiện.

Trình Khanh cảm thấy mạng nhỏ của chính mình tạm thời còn rất an toàn.

Liễu thị cả đêm cũng chưa ngủ ngon, nghe Trình Khanh nói tỳ nữ Kiều gia đi lạc đã tìm được trở về, Liễu thị mới nhẹ nhàng thở ra.

"Trở về là tốt, trở về là tốt."

Trên xe trở về thành, Trình Tam Nương không nhịn xuống, nhỏ giọng dò hỏi, "Người bị bắt rõ ràng là Kiều gia tiểu thư, sao lại biến thành tỳ nữ?"

Trình Nhị Nương làm ra động tác suỵt.

"Nếu để cho tất cả mọi người biết là Kiều tiểu thư bị đạo tặc bắt đi, dù Võ Nhị bọn họ có thể làm chứng đạo tặc không kịp làm cái gì với Kiều tiểu thư, người ngoài sao sẽ chịu tin?"

Nhị Nương lẩm bẩm nói, "Hôm nay tai họa bất ngờ, thật là hại thảm Kiều tiểu thư."

Tam Nương luôn luôn lớn mật, nghe vậy cũng không khỏi nhích lại gần bên người Liễu thị.

Thế đạo này, đối với nữ tử thật là quá hà khắc, một người bị huỷ hoại danh tiết, ảnh hưởng chính là danh dự cả nhà.

……

Kiều phủ.

Kiều Ánh Chân được tứ hoàng tử đưa về Kiều gia, nàng chỉ bị chút trầy da, thân thể cũng không đáng lo ngại.

Nhưng tinh thần lại bị thương nặng.

Ban ngày bị bắt đi, buổi tối mới được tìm về, trong khoảng thời gian này Kiều Ánh Chân vẫn luôn dừng ở trong tay đạo tặc, như vậy cũng đủ làm người miên man bất định.

Tuy rằng đám người Võ Nhị vẫn luôn đuổi theo đạo tặc, không làm đạo tặc có thời gian vũ nhục Kiều Ánh Chân, nhưng người ngoài như thế nào chịu tin?

Trình Khanh đoán không sai, khi tứ hoàng tử tìm được Kiều Ánh Chân đầu tiên tưởng chính là làm mọi người biết chuyện đều vĩnh viễn câm miệng.

Suy xét đến người biết chuyện quá nhiều, tứ hoàng tử mới nhịn xuống xúc động này.

Kiều phu nhân thực hối hận, lại hoài nghi đạo tặc là hướng về phía Trình Khanh.

"Người nọ đắc tội Trưởng công chúa, lại khiến tỷ nhi chịu tội, ta thấy đạo tặc chính là muốn đoạt lấy nữ quyến Trình gia, Chân tỷ nhi đáng thương của ta!"

Tứ hoàng tử cũng một chút liền nghĩ tới trên người Trưởng công chúa.

Đạo tặc tự xưng là kiếm tiền, lại không cướp bóc khách hành hương khác, chỉ nhìn chằm chằm nữ quyến Kiều gia.

Ban đầu còn muốn cướp Kiều Tam Nương, sau khi bị ngăn cản liền bắt Ánh Chân biểu muội.

Hiện tại nghĩ đến, Kiều Tam Nương càng giống như là thủ thuật che mắt, những người đó ngay từ đầu chính là hướng về phía Ánh Chân biểu muội đi!

Ánh Chân biểu muội tính tình tốt, cũng không kết thù với ai, tứ hoàng tử không thể tưởng được ai sẽ hại Ánh Chân biểu muội như vậy.

Tứ hoàng tử hận đến nghiến răng nghiến lợi, "Mợ yên tâm, ta đây liền hồi cung diện thánh, thỉnh phụ hoàng tứ hôn cho ta và biểu muội."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play