Hôn sự của đại hoàng tử và nhị hoàng tử kéo lâu như vậy, trong một đêm liền định ra.

Nghe nói Thục phi và Huệ phi đều đối với con dâu tương lai cực kỳ vừa lòng, cũng không biết là thật hay giả.

Phúc Trinh lại đi đến trong cung Ninh phi, Ninh phi cũng cảm thán:

"Cưới tức phụ cưới hiền thê, muốn nói môn hộ cao, có môn hộ nào có thể cao hơn hoàng gia? Chỉ cần hiền huệ kính cẩn nghe theo, có thể xử lý tốt hậu viện, tiểu phu thê hòa hòa khí khí sinh hoạt là được."

Phúc Trinh nghe ra không quá thích hợp.

Ninh phi lại sai cung nhân mang một tiểu nương tử thủy linh linh lên điện, nói là chất nữ nhà mẹ đẻ chính mình.

"Còn không mau hành lễ chào Trưởng công chúa."

"Tứ Nương gặp qua điện hạ."

Tiểu nương tử xinh xắn, Phúc Trinh thuận tay cho lễ gặp mặt.

Ninh phi nhắc tới tứ hoàng tử, tiểu nương tử lại đỏ mặt, Ninh phi trêu ghẹo: "Tình cảm biểu huynh muội các ngươi rất tốt, có cái gì phải thẹn thùng!"

Lời đã nói tới đây, Phúc Trinh còn có cái gì không rõ.

Tứ hoàng tử hướng Phúc Trinh cầu thú Nhu Gia, Ninh phi lại không muốn Nhu Gia làm con dâu, Ninh phi hướng vào chính là chất nữ nhà mẹ đẻ!

Phúc Trinh quét mắt tới, chất nữ Ninh phi không nhịn được cúi thấp đầu.

Ninh phi liền kêu chất nữ đi dạo vườn.

Mới năm trước, Nhu Gia vẫn còn là bánh trái thơm các hoàng tử đều muốn liên hôn, trong một đêm, lại thành đối tượng bị các hoàng tử ghét bỏ, giống một con chuột thối, các hoàng tử mỗi người tránh còn không kịp.

Việc này do ai dựng lên?

Do Trình Khanh kia!

Một Giải Nguyên nho nhỏ, trời xui đất khiến, thế nhưng làm hỏng nhân duyên của Nhu Gia.

Hai mẫu tử quả nhiên là nhất mạch tương truyền không nói lý, rõ ràng là Nhu Gia tìm Trình Khanh gây phiền toái, tự dọn cục đá đập chân mình, không trách Nhu Gia không hiểu chuyện, lại đi trách cục đá vô tội chướng mắt, hận không thể c.h.é.m Trình Khanh thành mấy khối.

Phúc Trinh nhịn tức giận ra cung, nửa đường đụng phải Hiền tần.

Hiền tần thất sủng nhiều năm, đổi thành trước kia, Phúc Trinh Trưởng công chúa còn không muốn nhìn đối phương.

Nhưng mà đại hoàng tử và nhị hoàng tử được chỉ hôn, Ninh phi lại hướng vào chất nữ nhà mẹ đẻ làm tứ hoàng tử phi, hoàng tử vừa độ tuổi chỉ còn tam hoàng tử, Phúc Trinh sau đó mới chân chính suy xét đến Hội Thưởng Mai ngày ấy tam hoàng tử cầu thú.

Hiền tần dù không được sủng ái, cũng tốt hơn Triệu tiệp dư hiện giờ vẫn còn hầu hạ trước mặt Ninh phi.

Tam hoàng tử chính mình cũng có bản lĩnh, so với Ngũ hoàng tử cam nguyện làm trùng theo đuôi của tứ hoàng tử mạnh hơn nhiều!

Phúc Trinh nghĩ đến đây, liền lộ gương mặt tươi cười, chủ động tiếp đón Hiền tần:

"Hoàng tẩu từ nơi nào tới vậy?"

Hiền tần bị hù cho sợ nhảy dựng, "Điện hạ, tần thiếp không đảm đương nổi xưng hô này."

Chỉ có Hoàng Hậu mới là hoàng tẩu của Phúc Trinh.

Phúc Trinh phảng phất giống như không nghe thấy, vẫn gọi hoàng tẩu, Hiền tần thật sự không khiêng được khí thế của Phúc Trinh, chỉ đành mời Phúc Trinh đi đến trong cung làm khách, vì không cho Phúc Trinh lại tiếp tục xưng hô lung tung, Hiền tần cũng đủ đua.

Phúc Trinh liên tiếp bị nhục, ở trên người Hiền tần mới một lần nữa tìm về tự tin.

Phi tần không được sủng ái ở trong cung tựa như cọng bún mềm, ai cũng có thể xoa bóp, nếu không phải suy xét cho tam hoàng tử làm con rể, Phúc Trinh mới lười phản ứng con tôm chân mềm Hiền tần này.

Phúc Trinh ở trên người Hiền tần tìm được cảm giác tồn tại, lại không biết ở khi nàng rời đi, Ninh phi lôi kéo tay chất nữ trấn an: "Ngươi sợ nàng làm gì, nàng muốn đưa Nhu Gia cho biểu ca ngươi, vậy cũng cần bổn cung đồng ý mới được. Ai chẳng biết Nhu Gia kia trái tính trái nết, nếu gả cho biểu ca ngươi, hắn nào có được ngày sống yên ổn! Ngoại trừ ngươi, bổn cung coi thường tiểu nương tử khác, ngươi cứ yên tâm đi."

Tứ hoàng tử là tính tình tiểu bá vương, Kiều Tứ Nương tính tình ôn nhu, thực có thể chịu đựng hắn.

Loại chịu đựng này không phải Kiều Tứ Nương ép dạ cầu toàn, mà là nàng phát ra từ nội tâm cảm thấy tứ hoàng tử làm cái gì cũng đều đúng, thường dùng ánh mắt sùng bái nhìn tứ hoàng tử, làm tứ hoàng tử rất là lâng lâng.

Có một tiểu biểu muội thuần túy ái mộ hắn, sùng hắn như vậy, tứ hoàng tử rất khó không động tâm.

Cầu thú Nhu Gia thuần túy là quấy rối tam hoàng tử, tứ hoàng tử cũng có vài phần chờ mong sau khi mở phủ sẽ cưới biểu muội làm chính phi.

Gần đây Phúc Trinh Trưởng công chúa thường xuyên chạy đến trong cung Ninh phi, tứ hoàng tử cũng rất là hối hận.

Ninh phi nhịn một đoạn thời gian, rốt cuộc cũng nói rõ, tứ hoàng tử tới thỉnh an Ninh phi, vừa lúc gặp được việc này. Khi hắn và Kiều Tứ Nương giao hội ánh mắt, chính mình cũng cảm thấy nóng mặt…… Kiều Tứ Nương thẹn thùng tránh đi vào nội thất, tứ hoàng tử tiến lên thỉnh an Ninh phi, Ninh phi mắng nhi tử một trận:

"Chuyện con làm lại mệt bổn cung thế con giải quyết hậu quả, hôm nay bổn cung đã làm rõ việc này cùng Trưởng công chúa, Trưởng công chúa bị mất mặt, coi như đã đắc tội nàng quá mức!"

"Là nhi tử bất hiếu, khiến mẫu phi bị liên luỵ, cô mẫu bên kia, nếu mẫu phi cảm thấy đáng tiếc, không bằng nghĩ biện pháp cho ngũ đệ đi cưới biểu tỷ Nhu Gia, phá hủy liên hôn giữa tam ca và cô mẫu, cũng có thể hòa hoãn quan hệ giữa ngài và cô mẫu."

Tứ hoàng tử phân tích lợi và hại, Ninh phi cũng có vài phần động tâm.

"Trưởng công chúa tâm cao khí ngạo, chưa chắc chịu gả Nhu Gia cho Tiểu Ngũ."

Tứ hoàng tử bĩu môi, "Nếu là trước kia, cô mẫu còn coi thường con, phụ hoàng đã tứ hôn cho đại hoàng huynh bọn họ, lựa chọn của cô mẫu không nhiều lắm, chỉ cần không để tam hoàng tử cưới biểu tỷ Nhu Gia, mẫu phi lại cự tuyệt cô mẫu, hoàng tử tuổi tác gần, không phải chỉ còn ngũ đệ sao?"

Vừa dứt lời, Ngũ hoàng tử liền vào được.

Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Ninh phi dừng ở trên người Ngũ hoàng tử, Ngũ hoàng tử mờ mịt vô thố.

"Thỉnh an Ninh mẫu phi."

Ninh phi cười cười, hỏi Ngũ hoàng tử có muốn cưới Nhu Gia không, Ngũ hoàng tử mặt đỏ đến lấy máu, nói chính mình đều nghe quyết định của Ninh mẫu phi và Tứ hoàng huynh.

Ninh phi rất là vừa lòng gật đầu, "Được rồi, ngươi đi bồi mẫu phi ngươi, việc này bổn cung và Tứ hoàng huynh của ngươi đều có an bài."

Ngũ hoàng tử rời tẩm điện Ninh phi, đi đến thiên điện Triệu tiệp dư đang ở.

Triệu tiệp dư đang thêu thùa may vá một chiếc đế giày.

Ngũ hoàng tử không phải lần đầu tiên nhìn thấy Triệu tiệp dư làm giày cho Ninh phi, lại chưa từng có tức giận như lúc này.

Hắn không nghĩ cưới Nhu Gia!

Có lẽ, hắn hẳn nên tìm Tiêu Vân Đình tán gẫu một chút?

……

Sóng ngầm trong hoàng cung kích động, Trình Khanh bên này không rảnh bận tâm.

Thôi Ngạn đến kinh không được mấy ngày chính là kỳ thi hội!

Thi hội chia thành ba tràng, trận đầu ở mùng chín tháng hai.

Từ huyện thí đến thi hương đều phải trải qua soát người kiểm nghiệm, duy độc thi hội không cần.

Đối với Trình Khanh tới nói liền tương đối nhẹ nhàng.

Mùng chín tháng hai, Võ Đại dưỡng thương hai tháng có thể xuống giường.

Ở trên giường nằm hai tháng, Võ Đại rốt cuộc nhặt về được một cái mệnh, trong lúc thương tình lặp lại, lăn lộn một chúng đại phu y quán quá sức, ngày ngày lật sách y thương thảo phương thuốc, tóc và râu đều sắp bị kéo trọc.

Tuy rằng có thể xuống đất, Võ Đại đi đường vẫn cứ suy yếu vô lực.

Ngày Trình Khanh thi hội, Võ Đại có thể không cần người nâng xuống đất đi lại, mấy đại phu y quán đi theo bên người hắn, hỏi hắn có không khoẻ không, Võ Đại lắc đầu.

Nhóm đại phu thở phào nhẹ nhõm:

"Vậy là tốt rồi! Chúng ta cũng coi như có cái công đạo với Trình giải nguyên, chờ hắn tham gia thi hội xong, cũng nên thực hiện hứa hẹn!"

Nhóm đại phu còn nhớ thương sự tình ‘ vi khuẩn ’.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play