"Tam hoàng huynh, ngươi cũng quá không có tâm huyết đi, nhìn người khác ức h.i.ế.p tỷ tỷ Nhu Gia mà không có phản ứng…… Vân Đình ca cũng ở đây, Vân Đình ca gần đây thân thể còn ổn chứ?"

Một người bước tới, bộ dáng rung đùi đắc ý thập phần thiếu đánh.

Sắc mặt tam hoàng tử càng kém.

"Tứ đệ, ngũ đệ, sao các ngươi lại ra cung."

Tứ hoàng tử ở phía trước, Ngũ hoàng tử đi đằng sau, hai người cùng nhau xuất hiện.

Tứ hoàng tử nhỏ hơn Tam hoàng tử, nói chuyện cũng không có băn khoăn gì:

"Hoàng huynh có thể tới, ta và ngũ đệ vì sao không thể tới. Nhu Gia biểu tỷ bị ủy khuất, ta và ngũ đệ đặc biệt tới an ủi nàng, không nghĩ vừa tới liền thấy một màn như vậy, chúng ta nhiều người như vậy, còn không có biện pháp làm gì một Giải Nguyên nho nhỏ sao? Tam hoàng huynh có băn khoăn, Vân Đình ca ngươi có thể làm ra chút gì hay không, chúng ta đều biết Nhu Gia biểu tỷ tâm duyệt ngươi, ngươi chẳng lẽ không nên tỏ vẻ một phen!"

Tứ hoàng tử thật là lợi hại, một phen lời nói có thể khiến cả tam hoàng tử và Tiêu Vân Đình đồng thời không cao hứng.

Thái độ Tiêu Vân Đình lãnh đạm, cũng không có bởi vì Ninh phi được sủng ái, liền kiêng kị một tiểu thí hài như tứ hoàng tử.

"Tứ hoàng tử nếu tâm duyệt Nhu Gia hương quân, vậy nên đi cầu thú, không cần lấy lời nói tới thử thái độ của ta."

Tròng mắt tứ hoàng tử xoay một chút, "Nếu tỷ tỷ Nhu Gia nguyện ý, ta sẽ tự thỉnh phụ hoàng tứ hôn!"

Ngũ hoàng tử giống như một cái bóng, đi theo phía sau tứ hoàng tử, chào hỏi tam hoàng tử và Tiêu Vân Đình xong, liền ngơ ngẩn nhìn vườn hoa mai đến xuất thần.

Từ lần trước ở cửa hàng thịt dê, tam hoàng tử đã lưu ý đến ngũ đệ trầm mặc ít lời này.

Lúc này cũng lười đến cãi cọ cùng tứ hoàng tử, liền hỏi Ngũ hoàng tử đang xem cái gì.

"Ngũ đệ nhìn trúng quý nữ nhà ai sao, không ngại nói cho tam ca, ngươi tính tình thẹn thùng ngượng ngùng nói, tam ca thế ngươi hướng phụ hoàng cầu ân điển!"

Tứ hoàng tử tưởng trợn trắng mắt, "Tam ca quý nhân nhiều việc, có rảnh quan tâm đến hôn sự của ngũ đệ, không bằng giải quyết việc của chính mình trước."

Gân xanh trên trán tam hoàng tử đều nhảy lên.

Hai người bắt đầu cãi cọ, một chốc cũng không xong được, Tiêu Vân Đình liền cùng Ngũ hoàng tử nói chuyện.

Hóa ra Ngũ hoàng tử không phải đang nhìn quý nữ nào.

Dù quý nữ có kiều diễm động lòng người như thế nào, Ngũ hoàng tử cũng không dám có ý tưởng khác thường.

Hắn không phải hoàng tử được sủng ái, trước khi các hoàng huynh chưa có hôn phối, nơi nào đến phiên hắn.

"Không phải xem người, là đang xem hoa."

"Đúng vậy."

Ngũ hoàng tử nhỏ giọng nói, "Hoa mai trong phủ cô mẫu nở thật tốt, chờ sau khi Hội Thưởng Mai kết thúc, ta muốn hướng cô mẫu xin mấy cành, không biết cô mẫu có đáp ứng hay không."

Đối với tứ hoàng tử, Tiêu Vân Đình không bỏ vào trong mắt.

Đối với Ngũ hoàng tử, Tiêu Vân Đình lại nguyện ý nói hai câu.

Nhìn người không thể chỉ nhìn mặt ngoài, Ngũ hoàng tử và Triệu tiệp dư dù cho có hèn mọn như thế nào, có thể ở dưới mí mắt Ninh phi sống đến bây giờ, liền không có đơn giản như vậy.

Tiêu Vân Đình không để bụng Ngũ hoàng tử có phải đang ngụy trang hay không, nếu là giả vờ, Tiêu Vân Đình càng cao hứng, hắn sẽ không từ bỏ bất luận cơ hội nào có thể trộn lẫn nước.

"Hóa ra ngũ điện hạ thích hoa mai, chỉ là mấy cành hoa mai, ngũ điện hạ đã mở miệng, Trưởng công chúa sao có thể cự tuyệt?"

Ngũ hoàng tử mặt có chút đỏ.

"Không, không phải ta thích, ta là thấy hoa mai nở đẹp, tưởng đưa cho Ninh mẫu phi cắm một bình. Quân tử không đoạt đồ mà người thích, hoa mai trong phủ cô mẫu rất nổi danh, cô mẫu hẳn là thực coi trọng, cô mẫu phải đồng ý mới được."

Tính tình Ninh phi kia, nơi nào hiểu được thưởng thức vẻ đẹp hoa mai, Ngũ hoàng tử lấy lòng như vậy, Ninh phi sẽ không lạnh…… nha, thiếu chút nữa đã quên còn có Triệu tiệp dư, Triệu tiệp dư giống như là sẽ thích hoa mai, Ngũ hoàng tử cũng quá mức cẩn thận, tưởng từ ngoài cung mang mấy cành hoa mai đưa cho Triệu tiệp dư, đều phải trải qua trong tay Ninh phi trước.

Tiêu Vân Đình không có đồng tình, hắn chỉ cảm thấy nếu khai quật sâu thêm ở trên người Ngũ hoàng tử, Ngũ hoàng tử có lẽ sẽ cho hắn một kinh hỉ lớn.

"Ngũ điện hạ nguyện ý bồi ta đi một chút không?"

Ngũ hoàng tử hiển nhiên là nguyện ý, nhưng lại liếc mắt nhìn tứ hoàng tử một cái trước.

Tứ hoàng tử đang vội vàng dỗi tam hoàng tử, không kiên nhẫn phất phất tay, trong ánh mắt Ngũ hoàng tử có nhảy nhót không dễ phát hiện.

Tiêu Vân Đình đưa Ngũ hoàng tử chậm rãi đến gần chỗ sâu trong mai lâm.

……

Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn cũng không đi.

Hai người dạo quanh hoa mai viên, Mạnh Hoài Cẩn chỉ chỉ phía sau núi giả.

Thấy được Mai thị và phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu.

Thế tử phu nhân đang giáo huấn Mai thị.

Mai thị không nói một lời, thái độ tuyệt đối đủ cung kính, thế tử phu nhân lại rất không hài lòng.

Đại khái thế tử là muốn nhìn thấy Mai thị nơm nớp lo sợ nghe giáo huấn!

Trình Khanh chỉ coi như không nhìn thấy hai người, lo chính mình nói chuyện cùng Mạnh Hoài Cẩn:

"Mạnh sư huynh, ta thật sợ hãi, lần này vì một giám sinh nho nhỏ như ta, Hoàng Thượng thế nhưng hạ chỉ xử phạt Nhu Gia hương quân, trên triều đình có bao nhiêu người vì ta nói chuyện như vậy, ngay cả Lục thúc gia cũng cáo ốm không thượng triều…mấy vị con cháu huân quý vì Nhu Gia hương quân làm việc cũng không biết sẽ là kết cục gì!"

Phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu một phen kéo lấy con dâu Mai thị, trốn ở sau núi giả nghe lén Trình Khanh nói chuyện.

Mạnh Hoài Cẩn đồng dạng cảm thấy Mai hàn lâm tìm thông gia không tốt, đoán được ý tưởng của Trình Khanh, cũng rất phối hợp với nàng:

"Có thể có kết cục gì, chính là không cho bọn họ lại trở về Quốc Tử Giám thôi. Mấy người con cháu huân quý này cũng xứng đáng, muốn hại ngươi Không được, phản hại chính mình, tên của bọn họ có ‘ được đế tâm ’ hay không khó mà nói, nhưng khẳng định đã bị Trưởng công chúa nhớ kỹ, hương quân không có những người này khuyến khích, cũng sẽ không làm sự tình như vậy."

Thế tử phu nhân ở sau núi giả nghe được minh bạch, hận không thể kéo Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn ra đánh cho một trận.

Nhưng Trình Khanh ngay cả Trưởng công chúa cũng dám dỗi, thế tử phu nhân đối thượng với Trình Khanh không nắm chắc, không khỏi dùng sức đẩy Mai thị một chút, làm Mai thị đi nói.

—— thật là một chút ánh mắt cũng không có, con dâu như vậy cưới về nhà chính là bài trí!

Mai thị cũng không nghĩ tới bà mẫu bỗng nhiên lại đẩy nàng, lảo đảo một cái thiếu chút nữa té ngã.

Như vậy hai bên đều không dễ làm như không nhìn thấy.

Nhưng Mai thị có thể lựa chọn không mở miệng.

Trình Khanh có thể nghĩ đến thế tử phu nhân có bao nhiêu nôn nóng.

"Tiểu sinh mạo muội, vừa rồi đã cảm thấy phu nhân có chút quen mắt, xin hỏi phu nhân chính là Mai Hàn Lâm gia?"

Mai thị buồn bực.

Lúc này làm bộ không quen biết là được nha.

Cháu trai Dung nương thực sự có hơi ngốc.

Mai thị bất đắc dĩ gật đầu, thế tử phu nhân ở sau núi giả dựng lỗ tai lên, đứa con dâu vụng về này, thế nhưng có nhận thức cùng Trình Khanh?

Thế tử phu nhân từ khe hở núi giả nhìn lại Trình Khanh, xác nhận Trình Khanh lớn lên không tuấn lãng bằng Dương Đái Anh mới hơi chút yên tâm.

Mai thị bất đắc dĩ thuyết minh thân phận hiện giờ của chính mình.

"Ta đây liền gọi ngài là Dương Nhị nãi nãi đi, Dương Nhị nãi nãi là vì Dương Tam thiếu gia tới cầu tình, ngài thật là một vị tẩu tẩu tốt! Nhưng người gây chuyện chính là Dương Tam thiếu, lại để một nữ tắc như ngài ra mặt, phủ Trường Hưng Hầu hiện giờ làm việc không có cương tính như vậy sao."

Mai thị vẫn luôn cảm thấy khó xử, lại không biết chính mình vì sao mà khó xử.

Nàng thật đúng là đã từng hoài nghi chính mình có phải thanh cao tới nông nỗi lỗi thời hay không, thế cho nên theo bản năng kháng cự những việc này, ở Hầu phủ cũng không được bà mẫu thích.

Trình Khanh nói vậy, Mai thị bừng tỉnh đại ngộ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play