Du Tam thật hận không thể đánh cho Trình Khanh khựng lại, tên tiểu tử mặt vàng này cái hay không nói, toàn nói cái dở.

Nhưng Trình Khanh không gian lận, chuyện hôm nay thật là hắn lỗ mãng, Du Tam vừa xấu hổ vừa buồn bực, khi hoàn hồn trở lại Trình Khanh đã đi theo Trình Ngũ lão gia rời đi.

Mấy đồng môn của Du Tam cũng có chút ngượng ngùng.

Đối với Trình Khanh, bọn họ thật là không mừng, vừa nghe nói có người gian lận liền nghĩ tới Trình Khanh, Mạnh Hoài Cẩn điều tra rõ chân tướng còn trả lại trong sạch cho Trình Khanh, những ác ý phỏng đoán lúc trước của mấy người liền có vẻ thực hẹp hòi.

“Mạnh Hoài Cẩn cũng đã nói hắn có trình độ thi đậu thư viện, xem ra một thời gian nữa hắn sẽ trở thành sư đệ của chúng ta, Du Tam, ngươi thật sự phải nhận lỗi trước công chúng sao?”

Du Tam cắn răng: “Đại trượng phu “nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy”, ta có thể hướng hắn xin lỗi, nhưng việc nào ra việc đó, ta vẫn sẽ nhìn chằm chằm hắn, Trình Khanh lần này tuy không gian lận, không đại biểu nhân phẩm của hắn tốt, cha hắn là người tham ô bạc cứu tế, ta không tin trúc xấu có thể mọc ra măng tốt!”

Ách, Du Tam thật là chấp nhất.

Nhưng Du Tam làm như vậy cũng không kỳ quái, ngay cả mấy người bọn họ cũng muốn thân cận với Trình Khuê hơn.

Nếu Trình Khanh vào được thư viện, tình cảnh của Trình Khuê sẽ rất xấu hổ, một bút không viết ra được hai chữ “Trình”…… Không đúng, chịu ảnh hưởng không chỉ có là Trình Khuê, còn có con cháu Trình thị khác, Trình Tri Viễn tham ô ngân lượng cứu tế, con cháu Trình thị đều sẽ lấy Trình Tri Viễn làm hổ thẹn, cho nên giận chó đánh mèo đến Trình Khanh.

Đồng môn của Du Tam lẩm bẩm nói: “Hắn dù cho có thi được vào thư viện, cuộc sống cũng sẽ không tốt được.”

Du Tam hung hăng trừng mắt nhìn đồng môn một cái, “Như thế nào, ngươi thực đồng tình với tên tiểu tử kia?”

Đồng môn lắc đầu.

Cũng không đến mức đồng tình, con trai của quan phạm tội đương nhiên phải chịu phỉ nhổ, đừng nói cha đẻ phạm tội không quan hệ cùng nhi tử, Trình Tri Viễn tham ô bạc cứu tế, Trình Khanh khẳng định cũng đã từng chi tiêu bạc này!

Nghĩ đến đây, hắn lại cảm thấy màn tự biện bạch vừa rồi của Trình Khanh thực dối trá.

—— cái gì mà phải dựa vào trong tộc tiếp tế, nghèo không có tiền thuê v.ú già, Trình Tri Viễn là người đã từng làm huyện lệnh, triều đình lại không niêm phong gia sản của Trình Tri Viễn, Trình Khanh sao có thể thiếu tiền được!

Trình Khanh không biết chính mình từng được người ta đồng tình trong ngắn ngủi.

Có biết cũng không cảm thấy đáng tiếc.

Không phải ai cũng có tư cách đồng tình nàng được không, liền giống như hiện tại, Trình Khanh chỉ cần được ngũ phòng đồng tình.

Đi theo Trình lão ngũ gia trở về thành, ở trong phủ ngũ phòng gặp được Liễu thị và ba tỷ tỷ, Liễu thị mí mắt sưng đỏ, vừa thấy liền biết là đã khóc rất nhiều, ba tỷ tỷ cũng vây quanh nàng hỏi han ân cần biểu đạt lo lắng.

Oán hận của Trình Khanh đối với nhị phòng lại nhiều thêm hai phân, nàng đã nói qua muốn thay ‘ Trình Khanh ’ chiếu cố Liễu thị, mỗi lần dính lên nhị phòng, Liễu thị không phải bị thương thì chính là rơi lệ!

Lý thị nghe xong mọi việc đã trải qua, rất là đồng tình Trình Khanh, đang êm đẹp đi khảo thí cũng có thể bị mưu hại, không phải thiên tai mà là nhân họa, đứa nhỏ này thật là bị ủy khuất.

“Nghe thúc gia của cháu nói, Mạnh Hoài Cẩn ở thư viện cũng tán thành trình độ của cháu, hắn chính là Giải Nguyên của lần thi Hương trước, ánh mắt rất bắt bẻ……Đứa nhỏ này, cháu chân chính là đã khổ đọc không ngừng.”

Trình Khanh cười cười, “Đó là Mạnh sư huynh đang cổ vũ cháu, cháu cũng không dám kiêu ngạo, cháu còn muốn cảm tạ thúc tổ mẫu đã tặng sách, không có thúc tổ mẫu hỗ trợ, cháu muốn thi vào thư viện cũng không biết nên bắt đầu từ đâu!”

Niên đại này, tứ thư ngũ kinh có chú thích cũng không phải là hàng thông thường, so với “Bí cuốn” Mạnh Hoài Cẩn mà đại tỷ mua về cho nàng, vẫn là sách Lý thị tặng càng trân quý hơn.

Học bằng cách nhớ là hạ hạ sách, chú thích trên sách mới có thể trợ giúp Trình Khanh học tốt cơ sở.

Trình Khanh lý giải khổ tâm của nàng, Lý thị thật cao hứng, ngữ khí càng thêm ôn hòa, trấn an Trình Khanh một phen, bảo mấy người Trình Khanh an tâm về nhà chờ tin tức.

“Chuyện mưu hại, thúc gia của cháu khẳng định sẽ cho cháu một giao đãi, gia đình cháu cũng không cần quá sầu lo, Trình Khanh, cháu mấy ngày tới còn cần tiếp tục ôn sách để vượt qua bài thi nhập học vào thư viện, tiền đồ của cháu chỉ có thể tranh thủ ở trên khoa khảo, đừng để sự tình không tốt ảnh hưởng đến tâm tình!”

Lời này là thật.

Nhị phòng không hy vọng nàng trở nên nổi bật, cho nên ngăn cản nàng khảo nhập thư viện Nam Nghi, chuyện người khác càng không muốn nàng làm, Trình Khanh thậm chí càng muốn làm, khoa khảo là chính đồ, cần phải được xếp hạng ở vị trí thứ nhất, ngay cả đại thù sống c.h.ế.t cũng phải nhường đường cho khoa khảo—— nếu nàng khảo trúng, đó là cá nhảy Long Môn, có thù gì mà không thể báo?

Khảo không trúng, mới thật là con sâu nhỏ bị người khác tùy tiện đắn đo, bị ức h.i.ế.p cũng không có chỗ biện bạch.

Rời khỏi nhà ngũ phòng trở lại hẻm Dương Liễu, đóng cửa lại chỉ còn có người trong nhà, Trình Khanh cũng giảng giải lại cho Liễu thị và ba tỷ tỷ nghe.

Trong đôi mắt đại nương tử đều là phẫn hận:

“Năm đó, bọn họ đã bức phụ thân như vậy, đang êm đẹp, phụ sao có thể chắp tay nhường gia sản cho người, sau đó rời khỏi Nam Nghi? Hiện giờ, bọn họ lại đối phó với tiểu lang như vậy, thật là……”

Đại nương tử hận không thể cùng nhà cũ bên kia đua ngươi c.h.ế.t ta mất mạng, nhưng đương sự Trình Khanh ngược lại khá bình tĩnh:

“Đại tỷ, phụ thân là phụ thân, đệ là đệ, tính cách của đệ không giống phụ thân, phương pháp ứng đối cũng không giống nhau, nhà cũ bên kia nếu cho rằng dùng cùng một loại thủ đoạn có thể vẫn còn hiệu quả, thì cứ tới thử xem.”

Thủ đoạn của nhị phòng không thể xưng là rất cao minh, lại dùng rất được.

Hôm nay, nếu Mạnh Hoài Cẩn không tìm ra được người mưu hại, Trình Khanh thật sự sẽ có phiền toái.

Đối phó với một người chưa có công danh như nàng, nhị phòng còn tàn nhẫn như thế, năm đó, Chu thị không biết đã sử dụng bao nhiêu thủ đoạn để ngăn cản Trình Tri Viễn trở nên nổi bật, ở dưới tình huống đó, Trình Tri Viễn vẫn có thể trúng cử, cũng thực gian khổ.

Trình Khanh phỏng chừng khi tổ phụ còn sống, Chu thị còn có điều thu liễm, chờ tổ phụ vừa chết, Chu thị liền dùng “hiếu đạo” áp xuống, Trình Tri Viễn tất nhiên nơi chốn đều bị cản tay.

Mười chín năm trước, trong tộc cũng xử sự bất công, Trình Tri Viễn tình nguyện không cần gia sản cũng phải phân gia, trong tộc thế nhưng thật sự phán toàn bộ gia sản cho Chu thị và con cái do bà ta đẻ ra. Như vậy không giống kết quả xử lý bình thường, khó trách trong lòng Trình Tri Viễn bất bình, đi xa quê nhà cũng không muốn trở lại Nam Nghi…… Khi đó, Trình Lục lão gia không phải quan lớn, Trình Ngũ lão gia cũng chưa lên làm tộc trưởng, tộc trưởng là Trình đại lão gia của đại phòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play