Nhà mẹ đẻ Kỷ Đại nãi nãi đã sớm chỉ còn cái vỏ rỗng, Kỷ gia đã tặng rất nhiều sính lễ đi, đều bị nhà mẹ đẻ nàng giữ lại, lung tung tặng một ít của hồi môn thoạt nhìn đẹp lại không đáng giá tiền cho nàng, miễn cưỡng đủ mười tám gánh!
Nếu Kỷ gia biết Trình Tuệ gả cho Đổng Kính Thu có nhiều của hồi môn như vậy, có thể ghét bỏ chính mình hay không?
Trình Tuệ và Đổng Kính Thu lúc này đang ở đường.
Hai người đều khẩn trương đến đổ mồ hôi, làm sao để ý Kỷ Đại nãi nãi co đầu rụt cổ giấu ở trong khách khứa.
Kỷ Đại nãi nãi là chính mình tâm tư tương đối nhiều, lo được lo mất.
Trình Tuệ đã gả cho Đổng Kính Thu, sẽ tự toàn tâm toàn ý làm thê tử Đổng Kính Thu, ăn no ăn không tiêu, mới có thể đi so sánh chính mình với thê tử Kỷ Hạo.
Thích so sánh, chỉ có Kỷ Đại nãi nãi.
Trình Tuệ và Đổng Kính Thu đã bái đường, do Đổng đại nhân không ở Tuyên Đô, Đổng phu nhân còn đương đường đọc một phong thư của Đổng đại nhân, Đổng đại nhân ở trong thư gọi Trình Tuệ là ‘ giai tức ’.
Sau khi bái đường, Đổng Kính Thu bị các nam khách cướp đi, Trình Tuệ được đưa vào tân phòng trước.
Các nữ quyến cũng chen vào tân phòng, trêu ghẹo tân nương tử.
Mặc kệ tất cả mọi người nói cười như thế nào, Trình Tuệ đội khăn voan đỏ đều ngồi ngay ngắn trên giường hỉ không bị ảnh hưởng.
"Là một người đoan trang đại khí, Đổng phu nhân thật có phúc khí!"
"Vậy cũng thật muốn chúc mừng Đổng phu nhân, về sau có con dâu hầu hạ."
Tươi cười trên mặt Đổng phu nhân liền không ngừng qua, "Cái gì hầu hạ với không hầu hạ, nữ nhi nhà khác gả đến Đổng gia lại không phải làm hạ nhân, Kính Thu thiếu chính là hiền thê chưởng quản nội trợ, không thiếu nha hoàn giặt quần áo nấu cơm, nhà của chúng ta không có thói quen lăn lộn con dâu!"
Mọi người chỉ coi Đổng phu nhân nói khách sáo, nhà ai cưới con dâu mới mà không lập quy củ.
Nào biết Đổng phu nhân nói Đổng Kính Thu lên kinh học, nàng sẽ cho tân tức phụ đi theo, các vị phu nhân đều giật mình.
Ngoài miệng nói yêu thương là giả, muốn xem hành động thực tế.
Đổng phu nhân không lưu con dâu tại bên người dạy dỗ, muốn cho con dâu cùng nhi tử lên kinh, đây mới thật sự là yêu thương.
Kỷ Đại nãi nãi nhìn tân nương tử ngồi ngay ngắn ở trên hỉ giường, n.g.ự.c nhảy bang bang.
Dựa vào cái gì, Trình tiểu thư không giữ phụ đạo như vậy, còn có thể được nhà phu quân ngưỡng mộ?
Kỷ Đại nãi nãi thật muốn đương trường bóc trần bộ mặt bất kham của Trình Tuệ, nàng vừa mới hoạt động bước chân, một đôi tay đã gắt gao túm chặt nàng, đúng là Kỷ Nhị thái thái vẫn luôn lưu tâm động tĩnh của nàng.
Kỷ Nhị thái thái cười như không cười hỏi nàng: "Tức phụ Hạo ca, trước khi ra cửa ta đã nói cái gì, ít nói nhiều xem, không cầu biểu hiện thật tốt, chỉ cần không làm lỗi là được, chỉ hai ba câu nói này mà ngươi cũng không nhớ được?"
"Thím, cháu không phải……"
Kỷ Đại nãi nãi ấp úng không dám nói.
Nàng cực kỳ sợ hãi.
Tùy ý Kỷ Nhị thái thái túm tay ra khỏi đám người, tới bên ngoài tân phòng.
"Ngươi tưởng cái gì ta mặc kệ, nhưng ta mang ngươi ra tới như thế nào, khi mang ngươi trở về liền phải như vậy, làm Kỷ Nhị thái thái không lo, ta khờ mới bị các ngươi liên lụy."
Kỷ Nhị thái thái nghĩ về sau đều là chính mình mang Kỷ Đại nãi nãi ra cửa giao tế, sợ Kỷ Đại nãi nãi không biết nặng nhẹ chọc phiền toái cho nàng, thế nào cũng phải muốn ở lần đầu tiên liền lập quy củ, nói chuyện cũng vô cùng không lưu mặt mũi cho Kỷ Đại nãi nãi.
"Mặc kệ dì ngươi đã nói cái gì với ngươi, hiện tại người ngồi ngay ngắn trong tân phòng, là tỷ tỷ Trình giải nguyên, là thê tử Đổng cử nhân đã lạy thiên địa, là trưởng tôn tức Đổng gia, thân phận của bất cứ ai cũng không thể một nương tử tú tài như ngươi có thể chọc đến? Ngươi dù không cam lòng và ghen ghét, đều nuốt trở về cho ta, không được lộ ra nửa điểm manh mối. Nếu muốn oán, liền trách huynh đệ nhà mẹ đẻ ngươi không biết cố gắng, bọn họ nếu cũng khảo được Giải Nguyên, ngươi đã ngồi bên trong giống như Trình đại tiểu thư."
Lời Kỷ Nhị thái thái nói giống như d.a.o nhỏ, khiến Kỷ Đại nãi nãi tưởng rớt nước mắt.
Trên tay Kỷ Nhị thái thái lại dùng lực lớn hơn nữa: "Không được khóc, nếu ngươi ở trên hỉ yến của người khác rớt nước mắt, về sau đều không được lại cùng ta ra cửa! Ngươi tuy là cháu dâu đại phòng Kỷ gia, nhị phòng Kỷ gia còn có thể lại cưới cho Hạo ca một người nữa ——"
Kỷ Nhị thái thái kéo dài âm cuối, không nói cho hết lời, khiến cho người ta mơ màng vô tận.
Kỷ Đại nãi nãi không dám khóc.
Nước mắt nghẹn ở kia, càng thêm có vẻ nhu nhược đáng thương.
Kỷ Nhị thái thái ghét bỏ muốn mệnh.
Dù chưa nhìn thấy Trình Tuệ trong hỉ phòng trông như thế nào, chỉ xem bộ tịch đoan trang kia, cũng muốn ném tức phụ chất nhi này mười tám con phố.
Hạo ca thật đáng thương.
Ném trân châu, cưới trở về mắt cá.
Kỷ Nhị thái thái hy vọng thê tử thứ hai của Kỷ Hạo có thể lanh lẹ hơn, dù gia thế kém một chút, cũng không cần cưới thứ nữ không phóng khoáng.
Trình Tuệ ngồi ngay ngắn trên hỉ giường, nghe chúng nữ quyến trêu chọc, lại nghe được Đổng phu nhân giữ gìn, cao hứng hơn quá khẩn trương.
Nhưng chờ tân lang Đổng Kính Thu uống say khướt trốn trở về tân phòng, Trình Tuệ một chút liền khẩn trương lên.
Hai người ngồi sóng vai, hỉ nương cầm lấy vạt áo trái của Đổng Kính Thu đè ở trên vạt áo phải của Trình Tuệ, tỏ vẻ sau kết hôn nam nhân nên áp nữ nhân một đầu.
Đây là ngồi trướng, còn được gọi là ngồi phúc.
Vạt áo hai người vừa mới áp lên, Đổng Kính Thu giật giật tay, vạt áo liền chảy xuống.
Mọi người cười ha ha, nói Đổng Kính Thu về sau sẽ là người sợ tức phụ.
Đổng phu nhân cũng cười: "Người trẻ tuổi da mặt mỏng, các ngươi đừng cười hắn, Kính Thu là vừa thành thân, mao đầu tiểu tử sao, chưa quen!"
Đổng phu nhân vừa dứt lời, mọi người còn cười lớn hơn nữa.
Đây là mẫu thân cố tình tiết lộ.
Hậu sinh trẻ tuổi chưa từng dính nữ nhân mới gọi là mao đầu tiểu tử!
Bả vai Trình Tuệ cũng nhẹ nhàng run rẩy.
Đổng Kính Thu chú ý tới chi tiết này, không nhịn được suy nghĩ dưới khăn voan đỏ Trình Tuệ là biểu tình gì.
Nàng cũng cảm thấy buồn cười sao?
Nơi nào buồn cười.
Có một số việc nào có thể tùy tiện làm cùng người khác —— a, mẫu thân cũng thật là, cứ suốt ngày lấy loại sự tình ra nói.
Đổng phu nhân một chút cũng không có tự giác vừa hố nhi tử.
Ngốc nhi tử.
Mao đầu tiểu tử có cái gì mất mặt, tức phụ của ngươi sẽ chỉ càng cao hứng.
Mọi người cười một hồi, thật sự đối với Trình Tuệ rất tò mò, tạm thời buông tha Đổng Kính Thu.
"Mau vén khăn voan đi!"
Đòn cân được giao cho Đổng Kính Thu.
Mọi người cổ động hắn vén khăn voan, tay Đổng Kính Thu có thể đề bút viết thơ, có thể vẩy mực mà vẽ, còn có thể kéo cung b.ắ.n nhạn, lúc này lại nhẹ nhàng phát run.
Đổng Kính Thu vẫn luôn biết Trình Tuệ rất đẹp, nhưng không nghĩ tới có thể đẹp thành như vậy, hắn ngừng miệng mũi không dám hô hấp, sợ mùi rượu của chính mình sẽ huân đến Trình Tuệ.
Trình Tuệ đương nhiên là cực xinh đẹp.
Thế cho nên trước kia Tề Duyên Tùng tưởng hối hôn, thấy bản thân Trình Tuệ, lại nghĩ không cưới làm thê, cũng có thể nạp về nhà làm thiếp, khi đó Tề Duyên Tùng còn cùng Thi Thi Minh Nguyệt Lâu thân thiết nóng bỏng, lại vẫn động tâm vì sắc đẹp của Trình Tuệ.
Ngay cả Thôi Ngạn không thông suốt như vậy, thấy Trình Tuệ, cũng từng nghĩ tới phải làm tỷ phu của Trình Khanh.
Hôm nay Trình Tuệ được trang điểm cũng cực tỉ mỉ, hỉ nương ban đầu đã trang điểm cho Trình Tuệ một lần, Trình Khanh vừa thấy liền kêu rửa đi trang điểm lại một lần nữa.
Hỉ nương còn nói thầm Giải Nguyên công quản quá rộng, nhưng vẫn dựa theo Trình Khanh chỉ điểm, trang điểm lại cho Trình Tuệ, không có nghìn bài một điệu, mà là thể hiện rõ ưu điểm của Trình Tuệ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT