Bước Chân Trong Đêm

Chương 2


1 tháng


Cả bốn người ngồi quây quần bên nhau, trao đổi về những bí ẩn bao quanh ngôi làng bỏ hoang. Những câu chuyện và lý thuyết được chia sẻ, làm sáng tỏ nhiều điều kỳ lạ về nơi đây. Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, mỗi người quyết định tách ra để thực hiện nhiệm vụ riêng.

Hoài Lam tìm một góc yên tĩnh để vẽ tranh, cố gắng ghi lại hình ảnh ngôi làng qua đôi mắt nghệ thuật của mình.

Nhật Dương, với sự tò mò không ngừng, bắt đầu nghiên cứu các công trình kiến trúc cổ xưa.

Lâm Yên tập trung vào việc nghiên cứu về tâm linh, hy vọng tìm được sự liên kết giữa các bí ẩn.

Trong khi đó, Lê Văn say sưa nghiên cứu các loại thảo mộc và sinh vật trong làng, tìm kiếm thông tin về sự sống nơi đây.

Mỗi người đều có nhiệm vụ riêng và họ bước vào những phần của ngôi làng mà mình cảm thấy có thể đem lại thông tin hữu ích.

Sau một thời gian làm việc chăm chỉ, các nhiệm vụ của mỗi người đều đã hoàn tất. Hoài Lam cẩn thận thu dọn các bản vẽ và dụng cụ nghệ thuật, trong khi Nhật Dương kết thúc công việc nghiên cứu kiến trúc, rồi gói gém tài liệu lại.

Lâm Yên cũng sắp xếp lại các ghi chép sau khi hoàn thành việc nghiên cứu tâm linh, còn Lê Văn hoàn tất việc ghi chép về thảo mộc và sinh vật trong làng.

Họ hẹn nhau tại điểm tập trung đã chọn từ trước để chuẩn bị rời khỏi ngôi làng. Ánh sáng mặt trời dần lịm tắt, tạo nên bầu không khí u ám và có phần ma mị, phù hợp với sự bí ẩn của nơi đây.

Dù đã hoàn thành công việc, nhưng trong lòng mỗi người vẫn còn vương vấn một cảm giác bất an. Khi cả bốn người tụ họp, họ bắt đầu chia sẻ và phân tích những gì đã thu thập được.

Cả nhóm cùng nhau bước ra cửa, một cảm giác nhẹ nhõm bao trùm khi họ nghĩ rằng sắp rời khỏi ngôi làng bí ẩn. Tuy nhiên, sự yên bình đó ngay lập tức bị phá vỡ. Cánh cửa đột ngột sập mạnh xuống, khép chặt lại, không cho phép họ ra ngoài.

Những âm thanh của cơ cấu khóa và cơ chế vận hành vang lên khiến cả bốn người hoảng hốt. Họ quay lại, chỉ để thấy rằng bức tường quanh cửa đã từ từ trồi lên, chặn đứng lối thoát và che lấp hoàn toàn lối ra. Ngôi làng, vốn dĩ đã đầy bí ẩn, giờ đây dường như đang cố gắng nhốt họ lại, tạo ra một không gian giam giữ không có lối thoát.

Giờ đây, nỗi lo lắng lan tỏa trong từng ánh mắt, khi họ nhận ra rằng mình có thể đã bị mắc kẹt trong chính ngôi làng mà họ đã đến để khám phá.

Cả 4 người đều lấy điện thoại ra để liên lạc với bên ngoài nhưng không hiểu sao 4 chiếc điện thoại đều mở không được.

Lâm Yên, với vẻ mặt đầy sợ hãi, nép sát lại gần Lê Văn và thì thầm: “Lê Văn, tớ sợ quá…”

Dù thường mang vẻ ngoài lạnh lùng, Lê Văn lập tức thể hiện sự ấm áp ẩn giấu bên trong. Anh nhìn Lâm Yên bằng ánh mắt dịu dàng và trấn an: “Đừng lo, chúng ta sẽ tìm cách thoát ra thôi. Hãy bình tĩnh lại, đừng để nỗi sợ lấn át lý trí. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua được."

Sự bình tĩnh và vững vàng của Lê Văn như một liều thuốc an thần, giúp Lâm Yên cảm thấy nhẹ nhõm hơn giữa lúc căng thẳng này.

Hoài Lam ngước nhìn bầu trời đang dần tối lại, rồi đề xuất: “Trời sắp tối rồi. Chúng ta nên tìm một căn nhà để nghỉ qua đêm.”

Cả bốn người đồng ý và bước vào một ngôi nhà gần đó. Ban đầu, họ chỉ thấy một không gian đơn sơ với ánh sáng lờ mờ của đèn dầu. Nhưng khi bước vào sâu hơn, sự choáng ngợp bắt đầu hiện ra trước mắt. Những cột trụ bằng gỗ quý hiếm, được chạm trổ tinh xảo, hiện lên rõ ràng dưới ánh sáng yếu ớt, bên trong là những vật dụng đắt đỏ, cổ kính, tạo nên một không gian trang trọng và bí ẩn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play