“Tiểu Phi!” Dung Cẩn Nghiêm giữ cổ tay Dung Phi lại: “Tô Trăn vẫn luôn ở đây kể từ khi con gặp tai nạn!”
Dung Phi nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Dung Cẩn Nghiêm, khóe môi đột nhiên nở một nụ cười mỉa mai: “Sao thế? Chỉ cần đặt tôi và Tô Trăn ở cùng một chỗ, ông liền nhất định là sẽ thiên về phía anh ta, đúng không?”
Nhìn thấy Dung Phi như vậy, An Khải Văn nhíu mày, “Cậu làm sao vậy? Dung Phi?”
“Cái gì gọi là tôi làm sao?” Dung Phi kéo khóe môi lên, trong sự ngông cuồng nhiều hơn là phóng túng, “Không phải anh “yêu” tôi như thế này sao?”
Từ “yêu” đó được nhấn mạnh một cách cường điệu, cố ý.
An Khải Văn sững sờ hai giây, trong mắt bốc lên ngọn lửa giận dữ, nhưng Dung Phi vừa tỉnh dậy sau ca phẫu thuật, anh ta chỉ có thể cố gắng kiềm chế lại.
Tô Trăn lặng lẽ đứng cách đó không xa, tựa hồ đang quan sát từng động tĩnh của người trước mặt, trong mắt hiện lên một loại cảm giác áp bức khó nhận thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play