“Khá tốt sao, không thấy cậu đi khập khiễng nhỉ!” Nụ cười của Nhậm Bạch hơi chói mắt nhưng Dung Phi biết cậu ta không có ác ý.
Tô Trăn chậm rãi bước đến, Dung Phi theo phản xạ đi đến sau lưng đạo diễn tránh tầm mắt của anh.
Cậu không nghĩ bản thân mình vẫn còn đang quan tâm đến chuyện ấy… Quan tâm đến chuyện ngày ấy Tô Trăn tự tay sóc lọ cho mình. Khi nghĩ đến bàn tay Tô Trăn nắm chặt nơi yếu đuối của bản thân, Dung Phi bắt đầu nóng cả người.
“Dung Phi,cậu biết khi đóng phim gần nhất một tháng này cậu phải ở lại cùng đoàn phim chứ? Nếu cậu ở nội thành, mỗi ngày đến phim trường sẽ mất mấy tiếng đồng hồ, tôi không muốn cả đoàn phim phải đợi cậu đâu.” Đạo diễn Trần Tư Nhạc nói.
“Tôi biết rồi!” Dung Phi gật đầu.
“Nhưng tất cả chúng ta đều ở trong một nhà trọ nhỏ gần đây, điều kiện không tốt lắm và do các nhân viên đoàn phim khá đông nên phải ở chung một phòng hai người”. Trần Tư Nhạc nhấn mạnh: “Tôi biết các diễn viên đều rất coi trọng không gian riêng tư của mình, nhưng hy vọng cậu có thể hy sinh một chút”.
“Không vấn đề gì, vậy không biết đã sắp xếp tôi ở cùng với ai chưa nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play