Nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt vốn vô cảm của Tô Trăn, vốn dĩ chỉ mình Dung Phi mới nhìn thấy nụ cười đó, đôi môi anh mấp máy cực nhanh như đem hết vạn vật nói ra, ánh mắt của Dung Phi bất chợt va vào mắt anh rồi lạc vào đại dương vô tận.
Trong khoảnh khắc đó, Dung Phi hiểu được ý của Tô Trăn khi nói với cậu rằng:
Hãy chinh phục anh thêm một lần nữa, kể cả khi em chỉ đi theo những bước chân của anh, kể cả khi anh không chỉ là khán giả của em, lần này hãy chinh phục anh một lần nữa trên sàn diễn này.
Dung Phi ngẩng khởi đầu, ánh mắt cậu không hướng về phía những phóng viên, nhà phê bình đang ngóng trông kia. Cậu và Tô Trăn lúc này tuy đang đi ngược hướng nhau, nhưng Dung Phi biết, Tô Trăn có thể cảm nhận được sự tồn tại của cậu.
Bóng đêm buông xuống, thời gian như nước sông chảy trôi đi, như ánh sáng bồng bềnh thoáng qua trong tầm mắt mọi người, khi bọn họ đã chai sạn cảm xúc vì đủ mọi vẻ đẹp, khoảnh khắc Dung Phi quay người, có điều gì đó khẽ gào thét trong lòng họ.
Ánh đèn flash điên cuồng trước đó đã chậm lại, không phải vì Dung Phi không còn sức hút, mị lực mà là vì mọi người đều muốn dành hết tinh thần và sức lực để xem rõ hơn bằng cặp mắt của mình.
Dung Phi đi rồi trở về, ở phía bên kia, có Tô Trăn đang chờ đợi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT