Đây có phải là diễn đâu… đây chỉ là cảm giác bình thường, không tin thì anh cũng thử cầm cốc cà phê lâu như vậy một lần thử xem?” Dung Phi thò đầu lại gần, An Khải Văn liền đưa tay đẩy cậu ra.
Dung Phi thở dài, lúc này xe buýt đã dừng lại trước cổng khách sạn.
Khi An Khải Văn đứng dậy đã cầm luôn cốc cà phê của Dung Phi, “Còn không đứng dậy a, cậu cản đường tôi xuống xe rồi!”
Dung Phi cuống quýt đứng dậy. An Khải Văn vừa đi vừa nhấp một ngụm cà phê, rồi nhíu mày gào lên quát Dung Phi: “Cà phê của cậu là cái quái gì thế này! Tệ quá đi mất!”
“À? Trước khi lên xe thì mua bên lề đường……”
“Cà phê hòa tan? Cậu đây âm mưu định giết chết vị giác của tôi sao hả! Cậu tự đi mà uống rồi hưởng thụ ấy!” An Khải Văn đem cốc cà phê ấn vào trong tay Dung Phi, rồi tức giận thở phì phò bỏ đi.
Dung Phi lại cười khẽ một tiếng, đứng nhìn dáng vẻ kia của An Khải Văn, thực tế anh ta đã nguôi giận rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT