Cô bé bị hai người họ trêu đến nỗi không ngừng cười khanh khách, bây giờ cô bé vẫn chưa mọc răng, tựa như phật Di Lặc nho nhỏ vậy, thật sự vô cùng đáng yêu.
“Đúng rồi, buổi trưa gọi lão Ngô nhà em đến đây đi, em cũng không cần phải vội về nhà nấu cơm nữa.”
Trình Như Lan nhìn thời gian, cảm thấy cũng không còn sớm, liền chuẩn bị nấu cơm.
“Được thôi, chị nấu cơm ngon như vậy, hôm nay em chính là đến đây ăn chực đó, ha ha, chị đừng ghét bỏ hai mẹ con em nha.”
Tuệ Tuệ cười và nói đùa với Trình Như Lan.
“Em đó nha em, đúng là mồm miệng lanh lợi thật đó, vậy em ôm bé con ở trong phòng khách chơi trước đi, chị chuẩn bị đi nấu cơm trưa đã, đợi lát nữa Mãn Duệ về nhà, chị bảo anh ấy gọi anh Ngô đến đây là được rồi.”
“Được, chị Như Lan, chị vất vả rồi, chị đừng nấu nhiều món quá, em thường xuyên đến đây chơi, chị không cần phải nấu nhiều món như vậy đâu, thế thì quá phiền phức rồi, nếu không thì lần sau em sẽ không tới chơi nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT