Hạt dẻ này đều do Trình Hải Quân và vợ anh đi lẻn trên núi nhặt, nhặt đầy hai túi lớn, sau đó lại cho Trình Như Lan hơn nửa túi để bọn họ mang vào trong huyện ăn.
Trong nhà bây giờ cũng không thiếu đồ ăn, trong phòng bếp để một đống lớn đồ ăn, Trình Như Lan thấy nhiều đồ ăn như vậy thì cả nhà bọn họ ăn cũng không hết, nên đã tặng cho nhà Vi Vi cách vách mấy trái bắp và vải củ khoai lang đỏ còn có một cái bắp cải trắng.
Trình Như Lan cũng biết bây giờ nhà Vi Vi mỗi tháng cũng chỉ có chút tiền sinh hoạt phí, số còn lại đều gửi đến nông trường phía bắc cho mẹ cô bé, cuộcc sống hiện tại của nhà cô bé cũng không quá tốt, chỉ có thể đáp ứng đủ cuộc sống cơ bản nhất là no bụng mà thôi.
Mấy ngày hôm trước Trình Như Lan nhìn thấy Vi Vi và em trai cô bé còn cảm thấy hình như hai đứa nhỏ đã gầy đi một chút, đặc biệt là khuôn mặt của Vi Vi gầy đến nỗi chỉ lớn bằng bàn tay.
Cô bé này rất hiểu chuyện, em trai cô bé còn nhỏ nên cô bé rất yêu thương em trai mình. Mỗi lần có đồ ăn ngon đều để cho em trai mình ăn no trước, cho nên cô bé mới gầy gò đến vậy.
Lần này đồ cô mang quá nhiều đồ từ quê lên nên Trình Như Lan đã tặng một ít cho nhà cách vách.
Sau khi về đến nhà, ba anh em Đại Bảo đã chạy ra ngoài chơi, bây giờ bọn nhỏ học hết lớp sáu thì không cần phải đi học nữa. Trong khu đại viện của huyện ủy cũng có không ít hàng xóm, trẻ con của mỗi nhà cũng rất nhiều, vậy nên khi không có gì làm thì Đại Bảo và Nhị Bảo đều đi chơi khắp nơi với mấy đứa trẻ nhà hàng xóm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play