“Như vậy thì phải tốn biết bao nhiêu là tiền? Mấy đứa lớn thì không cần phải đi học, để cho mấy đứa bé trong nhà đi thôi, dù sao thì về sau con gái vẫn phải gả đến nhà của người khác, đi học cũng sẽ rất lãng phí không phải sao?”
Bà Chu bất mãn nói.
Bà Chu cũng cảm thấy Trình Như Lan nói đúng nhưng mà không cần cho mấy đứa nhỏ trong nhà đi học hết, đặc biệt là khi mua những món đồ dùng học tập cũng rất đắt.
Bây giờ ý của bà Chu là chỉ muốn cho các cháu trai đi học, còn những đứa cháu gái thì mặc kệ.
Nghe được bà Chu nói như thế, Kim Yến Phương và Lưu Quế Hoa cũng suy nghĩ, chỉ cho những đứa con trai đi học thôi thì cũng được, như vậy thì tương lai cũng sẽ có cơ hội công tác ở trong huyện, sinh sống luôn ở trong huyện, nếu không thì bọn nhỏ sẽ giống như bậc cha chú của chúng nó, suốt ngày chỉ bán mặt cho đất bán lưng cho trời, cũng không có tiền đồ lớn gì.
Trình Như Lan thấy không chỉ riêng bà Chu là có ý nghĩ như vậy, ngay cả chị dâu cả và chị dâu hai của cô cũng có cùng suy nghĩ với mẹ chồng.
Nếu như không phải vì phần thưởng của Manh Manh quá phong phú, một đứa trẻ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play