Lúc sau nhóc con đã đem hết những uất ức đều khóc ra mới chậm rãi gật đầu, nhưng nhóc vẫn nắm chặt lấy góc áo của Như Lan không buông.
“Về sau mẹ đi đâu sẽ đều mang các con đi theo, sẽ không bao giờ để các con một mình nữa.”
Trình Như Lan nhẹ giọng nói vài câu, lúc này đứa nhỏ mới ngừng khóc, cái mũi khóc đến đỏ bừng, làm người ta nhìn vào cảm thấy rất đáng yêu.
Mà lúc này Đại Bảo cùng Nhị Bảo thấy được cha của bọn họ đang nằm trên giường bệnh.
“Ba ba, ba ba làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Đại Bảo lo lắng hỏi, Nhị Bảo tuy rằng không mở miệng nói chuyện nhưng ánh mắt cũng hiện rõ vẻ lo lắng.
“Ba ba không có chuyện gì, rất mau liền khỏi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT