Ai da, cô càng ngày càng tùy hứng trước mặt Chu Mãn Duệ, không có chút cố kỵ với phòng bị gì, không cẩn thận nói lỡ miệng rồi, Trình Như Lan âm thầm phỉ nhổ chính mình.
Chu Mãn Duệ nhìn Trình Như Lan một cái thật sâu, thấy biểu tình hối hận không thôi của cô, anh cái gì cũng không hỏi, làm như không nghe thấy.
Dù sao anh đã sớm biết Trình Như Lan không phải Trình Như Lan trước kia, cho nên bí mật của cô, anh sẽ không cố gắng tìm hiểu, nếu cô nguyện ý nói cho anh nghe vậy anh sẽ rất vui vẻ, còn không nói cũng không sao, ai cũng đều có bí mật, nói không chừng cô có nỗi khổ riêng, không thể chia sẻ cho ai khác.
Chờ đến thời điểm chín muồi, cô tự nhiên sẽ nói.
Trình Như Lan thấy anh không hỏi, ngược lại chuyển chủ đề khác, trong lòng âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng cảm kích anh không hỏi, tôn trọng sự riêng tư của cô.
“Mẹ, quả cam ăn ngon không ạ, ngọt không ạ?”
Đại Bảo thấy cha mẹ đều nói chuyện quả cam, nhóc nhìn thứ quả tròn tròn no đủ, cảm giác nước miếng cũng muốn chảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play