Anh trai Lưu Quế Hoa cùng chị dâu Kim Yến Phương nghe được lời của Như Lan nói, như có điều suy nghĩ.
“Hơn nữa còn một vấn đề quan trọng khác, bây giờ mọi người thiếu lương thực, mẹ em cho các người mượn sẽ cứu được tính mạng nhà các người không phải sao? Nếu như không có lương thực của chúng em tiếp tế, các người có thể vượt qua được thời kỳ khó khăn này hay không cũng còn khó nói, những lương thực này có thể cứu được tính mạng đó, vậy các người nói lương thực cứu mạng này có đáng tiền hay không? Đoán chắc là cũng không chỉ cái giá này thôi đâu!”
Lời nói cuối cùng của Trình Như Lan triệt để làm cho hai người bọn họ xấu hổ.
Quả thật đúng như lời Như Lan nói, những lương thực này đều là lương thực cứu mạng, có thể nhiều một chút nhỉ, đến lúc đó không biết có thể sẽ cứu thêm được mấy mạng người nữa đâu, hơn nữa ở thời kì đặc thù này, lương thực coi như có bán giá trên trời cũng sẽ có một lượng lớn người muốn mua.
Bọn họ người nhà quê lại không giống những người trong thành có tiền mua lương thực, bọn họ bây giờ một không có tiền, hai lại không có lương thực, chỉ có thể đi mượn bằng hữu thân thích, bằng không ở thời kì khó khăn này, người nhà bọn họ khẳng định cũng chỉ có thể chết đói!
Chu đai thẩm cùng Chu lão nhìn thấy Như Lan vì bọn họ nói ra những lời này, trong lòng không thể nghi ngờ là đã được an ủi.
Lưu Quế Hoa cùng Kim Yến Phương cũng là mặt đầy xấu hổ, mới vừa rồi trong lòng bọn họ cũng là oán trách cha mẹ chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT