“Chuyện này không vấn đề gì, tôi và Chu Mãn Duệ là anh em lâu năm, chuyện nhỏ thôi!”
Ngô Hiểu Lượng sang sảng cười.
Sau đó, sau khi Trình Như Lan hẹn anh ấy thời gian đến nhà mẹ đẻ của chị cả Trình, cô không nán lại lâu ở Cục Cảnh Sát mà lập tức trở về.
Sau khi Trình Như Lan về đến nhà, là khoảng giữa trưa, cô lại đến nhà họ Chu mang ba đứa trẻ trở về.
“Mẹ, hoàn cảnh gia đình của Đại Tráng rất đáng thương, bà nội của cậu ấy sắp chết đói!”
Sau khi Đại Bảo trở về, cậu liền nói với Trình Như Lan, khuôn mặt nhỏ cũng ngập tràn lo lắng.
Cậu vẫn luôn nhớ rõ cảm giác đói bụng, thật khó chịu vì thế nên bây giờ nhìn thấy bạn nhỏ của mình cũng gặp hoàn cảnh mà mình đã gặp trước kia thì trong lòng cậu cảm thấy rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT