“Thật ra túi lương thực tinh này là tôi chuẩn bị mang cho thân thích, thế nên trước đó mới không có lấy ra bán. Hiện tại thấy cậu cần như vậy nên mới mang ra bán cho cậu.”
Trình Như Lan giải thích.
“Vậy nếu như chị bán cho tôi chẳng phải sẽ không thể mang cho thân thích nữa sao?” Lưu Thiếu Kiều nghe thấy Trình Như Lan nói như vậy, sợ cô sẽ khó xử nên do dự hỏi.
“Cái này thì có gì đâu, đợi lát nữa tôi lại đi Cung tiêu xã mua chút đồ gì đó mang sang là được ấy mà!”
...
“Vậy thật cám ơn chị gái, tôi cảm ơn cô nhiều lắm!”
Lưu Thiếu Kiều liên tục nói cảm ơn, Trình Như Lan thấy cậu ta khách khí như vậy lập tức cười nói: “Không cần khách khí như vậy, dù sao cậu cũng trả tiền cho tôi mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT