[Zhihu] Anh trai nhà bên có hơi lạ

Chương 1


1 tháng


“Cạch ——”

Khoá cửa xoay, tiếng chìa khóa va vào nhau đánh thức ánh đèn kích hoạt bằng âm thanh trên hành lang.

Quầng sáng nhợt nhạt buông xuống, để lộ gương mặt mệt mỏi của bạn sau giờ làm việc.

Chiếc khoá cửa cũ đã sử dụng vài năm, chỗ lỗ khoá đã bị chìa khoá lâu ngày ma sát ra rỉ sét, mỗi lần mở cửa đều phát ra tiếng động không nhỏ. Cũng may những phòng ở đây có hiệu quả cách âm không tồi, không đến mức ảnh hưởng người khác nghỉ ngơi.

—— Nhưng tiền đề của việc “Không ảnh hưởng” này là, hàng xóm mới của bạn chưa chuyển đến.

Trong khi bạn đang cố sức loay hoay với cái khoá, cánh cửa bên cạnh lặng lẽ mở ra, để lộ khe hở nhỏ.

Ngay sau đó, một giọng nam yếu ớt xen vào khe hở nơi bạn mở khoá, rất thận trọng, mang theo vài phần chờ mong dễ dàng nhận ra:

“Cô Cố đã về sao?”

…… Lại gây ồn đến người ta rồi.

Bạn dừng động tác trên tay lại, có chút ngượng ngùng nghiêng mặt sang, tầm mắt rơi xuống nền gạch sạch sẽ sáng bóng trước nhà hàng xóm, trên mặt cố nặn ra một nụ cười, “Ừm, hôm nay tôi phải ở lại tăng ca, cho nên trở về hơi muộn, tôi lại quấy rầy anh sao, anh Chu?”

“...... Không đâu. Tôi chỉ muốn mở cửa để hít thở không khí, không ngờ trùng hợp đúng lúc cô Cố về nhà.”

“Động tác của cô Cố rất nhẹ nhàng, không cần suy nghĩ nhiều.”

Giọng nói yếu ớt dần tăng lên, nhiễm chút vội vàng, giống như dòng điện mang theo âm thanh rì rào trong sợi dây.

Nghe được lời này, lỗ tai của bạn hơi tê dại, mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, “Không ồn đến anh là tốt rồi…… Khoá cửa nhà tôi lại bị kẹt, lần sau trước khi ra cửa tôi nhất định sẽ nhớ tra dầu, nếu không lại luôn lo lắng sẽ quấy rầy đến anh.”

“Nếu có cũng không sao đâu, cô Cố ——”

Bàn tay màu nâu với khớp xương rõ ràng chạm vào cánh cửa chỉ lộ ra một khe hở, giọng nói trầm thấp thuần hậu mang theo vài phần ám muội như có như không, tiếp tục nói thêm: “Có thể nghe được âm thanh về nhà mỗi ngày của cô Cố, tôi sẽ rất an tâm.”

Trong thoáng chốc, tim bạn đập nhanh hơn vài phần.

Hành lang rất yên tĩnh, bạn mất tự nhiên đứng trong không gian nhỏ hẹp, chóp tai đỏ bừng, bị ngọn đèn sợi đốt lập lòe chiếu lên lộ ra dáng vẻ ngon miệng tươi mới.

“Này, cái này……”

Bộ phận trong lồng ngực nảy lên giống như muốn thể hiện rõ ràng sự tồn tại của nó, bạn nuốt nước miếng, ánh mắt lập tức trở nên bối rối, đành nhìn lung tung trong không gian nhỏ hẹp, rồi lại không biết đặt tầm mắt ở đâu mà một lần nữa quay trở lại cửa nhà hàng xóm, không biết nên trả lời như thế nào với một câu nói mập mờ như vậy.

Thứ xuất hiện trước hình bóng đó, là một cây gậy cho người mù phát ra ánh sáng bạc.

Những tiếng gõ thăm dò chạm vào nền gạch men sứ lạnh lẽo, phát ra âm thanh thanh thuý.

Thân hình cao lớn của Chu Trì Du cùng với cây gậy của người mù xuất hiện trong tầm mắt bạn, ngay lập tức thu hút mọi sự chú ý của bạn.

Trên mặt người thanh niên đeo một chiếc kính râm to bản, lộ ra xương quai hàm anh tuấn sắc bén và đôi môi đỏ tươi.

Nước da hắn ngăm đen, khung xương rất lớn, khiến cho bộ quần áo rộng thùng thình ở nhà mặc trên người hắn cũng trở thành bó sát.

Đường nét cường tráng trước ngực và các cơ trên eo bị chất vải cotton mềm mại kéo căng, mang theo chút ý tứ ham mê nào đó, gân xanh nổi rõ dọc theo cánh tay kéo dài đến khuỷu tay giấu trong chiếc áo, khiến người khác có chút miệng khô lưỡi khô.

Bạn kìm lòng không được mà quan sát thân thể cường tráng của người đàn ông, lại nuốt nước miếng vài cái, cảm thấy khắp người khô khốc xấu hổ.

Chu Trì Du chắc chắn là người đàn ông có thân hình đẹp nhất mà bạn từng gặp.

Tuy rằng biết hắn nhìn không thấy, nhưng bạn cũng không thể không biết xấu hổ mà dán mắt vào thân thể người ta quét tới quét lui, bạn vội vàng xoay người vặn chiếc chìa khoá còn cắm trong ổ, cuối cùng cũng thành công mở cửa dưới sự cầu nguyện của bạn.

“Nếu anh Chu không còn việc gì thì ——”

“Có việc.”

Chu Trì Du tiến lên một bước.

Mùi bạc hà mát lạnh sạch sẽ bỗng nhiên thổi tới, bao lấy bạn dưới bóng hình người đàn ông.

Tốc độ đập của trái tim gần như muốn vượt quá khả năng của cơ thể bạn, khiến cho mọi cơ quan cảm giác đều trở nên nhạy cảm vô cùng.

Hắn cúi đầu, che đi ánh đèn mờ ảo trước mắt bạn.

Đôi mắt mù được che đậy bởi kính râm dường như bắt được chuẩn xác tầm nhìn của bạn, tràn ra một loại không khí mờ ám dày đặc.

Bạn nhìn thấy hầu kết của chàng thanh niên lăn lộn vài cái, càng lúc càng gần, giống như âm thanh của tình nhân nỉ non ngay ở bên tai bạn: “Cô Cố hình như gần đây trốn tránh tôi……”

“Bởi vì lần trước tôi nói thích cô Cố, cho nên dọa cô sợ rồi sao?”

“Hay là…… cô Cố ghét bỏ tôi là một người mù, cảm thấy bị tôi thích rất mất mặt nên cố tình giữ khoảng cách với tôi?”

Hơi thở nóng ẩm ngày càng gần bên tai, trong giọng nói uỷ khuất mất mát có chút oán trách và nén giận.

Môi của Chu Trì Du gần như chạm vào nốt ruồi son trên vành tai bạn, đôi môi run rẩy nhẹ nhàng kề sát, chọc cho bạn không chống đỡ nổi.

Đầu óc bạn choáng váng trong phút chốc, bị mùi bạc hà mát lạnh quanh người chàng thanh niên hun đến mức tay chân bủn rủn, thiếu chút nữa không cầm nổi chiếc chìa khoá trên tay.

Rõ ràng ngoại trừ đôi môi ở tai, thân thể của Chu Trì Du một tấc cũng không chạm vào bạn, nhưng bạn lại cảm thấy cả người đều lọt vào trong lồng ngực của người đàn ông, được thân thể cường tráng cao lớn của hắn vây lấy không chút kẽ hở.

“...... Cô Cố? Có nghe tôi nói không?”

Nghe thấy âm thanh này, cả người bạn run bắn lên một chút, theo bản năng đẩy người thanh niên trước mặt ra, vội vàng để lại câu “Không phải” rồi chạy vào nhà như chạy trốn, ngăn Chu Trì Du ngoài cửa.

Dọa người, rất dọa người.

Hai má đỏ bừng đến mức có thể đem đi rán trứng, bạn dựa đầu vào tường, còn chưa thoát ra khỏi cuộc trò chuyện vừa rồi.

Bình tĩnh, phải bình tĩnh.

Bạn mở tủ lạnh, lấy một lon soda ướp lạnh dán lên chỗ nóng bỏng trên mặt, vừa hít sâu vừa nghĩ về câu hỏi của Chu Trì Du lúc nãy.

Có giật mình trước lời tỏ tình của hắn hay không……

Quả thật là có hơi giật mình.

Nhưng không phải ghét bỏ mà là vui sướng lẫn kinh ngạc.

Lồng ngực vẫn còn đập dữ dội, sự mỏi mệt trong công việc nhất thời bị suy nghĩ hỗn loạn cuốn trôi. Bạn uống hai ngụm soda, rùng mình vì lạnh, chậm rãi bước vào phòng ngủ, quyết định đi tắm trước rồi nghĩ đến chuyện khác.

Đầu bên kia, người thanh niên bị bạn chặn ở ngoài cửa tháo xuống chiếc kính râm trang trí trước mặt.

Hắn vươn lưỡi, nhẹ nhàng liếm bờ môi vừa lướt qua nốt ruồi son trên vành tai bạn, liếm ra vài vệt sáng trong suốt.

Một đôi con ngươi đáng lẽ phải không có chút thần thái nào đang phát ra ánh sáng mù mịt không rõ, Chu Trì Du nhìn chằm chằm vào chiếc khoá cửa nhà bạn, khó có thể che lấp khát vọng đang lan tràn trong cơ thể, thiêu đốt đến mức toàn thân hắn đều ngứa ngáy.

A…… Nhẫn nhịn quá lâu, đã sắp đến giới hạn rồi.

Biểu hiện vừa rồi của bạn…… Hẳn là đã bị bộ dáng giả vờ hiện tại của hắn hấp dẫn đúng không?

Hắn nhặt cây gậy người mù bị rơi trên mặt đất, khoé miệng chậm rãi nở một nụ cười quỷ quyệt.

……

Chủ nhân ban đầu của căn hộ 2603 vốn là một bà lão đã gần bảy mươi tuổi.

Bà lão chuyển đến đây từ hai năm trước, hiền lành và luôn cười tủm tỉm với mọi người. Đặc biệt là một cô bé nhỏ tuổi sống một mình như bạn, bà luôn săn sóc bạn, thỉnh thoảng sẽ cho bạn một số đặc sản ở quê hương bà. Nếu cuối tuần gặp bạn ở nhà, bà sẽ nhiệt tình mời bạn qua ăn cơm, kể miên man không dứt cho bạn nghe về những trải nghiệm tuổi trẻ của bà lão.

Bạn không giỏi giao tiếp với người khác nhưng trong nội tâm lại rất thích bà lão đối xử tốt với mình này.

Đáng tiếc tuổi tác của bà đã lớn, sống một mình gặp rất nhiều bất tiện. Sáu tháng trước, một đôi con trai con gái với sự nghiệp thành công đưa bà về quê an hưởng tuổi già.

Chưa đầy một tuần, Chu Trì Du đã chuyển đến.

Buổi sáng hôm hắn đến, bạn đang vội vã đi làm, đêm hôm trước bạn thức trắng để xem phim truyền hình, khi thức dậy đầu óc còn bù xù và tinh thần rất tệ.

Mí mắt sưng húp, mặt mũi tiều tụy, trên trán còn có hai nốt mụn ẩn, nhưng bạn thật sự không có thời gian chỉnh trang đàng hoàng, chỉ có thể dùng nước rửa mặt rồi ra khỏi nhà.

Những chiếc thùng để đồ của Chu Trì Du tình cờ chất đống trước cửa nhà bạn, khiến bạn lại chậm thêm vài phút.

Chàng thanh niên cao lớn anh tuấn đứng trước cửa phòng 2603, rõ ràng trong hành lang không có ánh nắng, hắn vẫn đeo một chiếc kính râm lớn che gần hết khuôn mặt.

Dáng người và ngoại hình quá mức xuất sắc khiến hắn thoạt nhìn không giống một người mù, càng giống như một người mẫu đang tạo dáng chụp ảnh ở hành lang.

Sau khi biết đồ đạc của mình chắn ngang đường, hắn liên tục nói “Tôi xin lỗi” nhưng ánh mắt không nhìn về phía bạn mà không ngừng cúi đầu với nhân viên chuyển nhà, cảnh tượng có chút buồn cười.

Kể từ đó, các bạn dần dần quen thuộc với nhau.

Trước kia hắn là quân nhân chuyên nghiệp, trong lúc huấn luyện lại bị thương ở mắt, chữa trị muộn gây tổn thương đến gốc rễ, võng mạc bị bong ra, cuối cùng không còn nhìn thấy gì nên đành xuất ngũ. Vốn là quân đội đã cấp cho hắn một căn nhà nhưng hắn không muốn chuyển đến nơi đó, thân nhân mất sớm, hắn không còn chỗ dựa, toàn bộ tiền dành dụm trong quân đội đều do hắn tự mình giữ lấy.

Vòng đi vòng lại, Chu Trì Du đi đến nơi xa mua một căn nhà cũ, trú tại ngay bên cạnh bạn rồi trở thành hàng xóm mới của bạn.

Đại khái là do đôi mắt không nhìn được, tính tình Chu Trì Du có chút khúm núm, khi nói chuyện thanh âm cũng không lớn, cố tình lại có một thân thể cao lớn như vậy, như là một con thỏ trong thân xác gấu hung mãnh.

Bạn là người đầu tiên hắn gặp được ở một nơi xa lạ.

Thanh niên ánh mắt không nhìn thấy, đi đến đâu cũng sẽ không tự giác được mà cảm thấy phụ thuộc vào những người xung quanh. Hơn nữa bạn còn là hàng xóm của hắn, về sau chạm mặt hoặc thời gian gặp nhau tự nhiên sẽ nhiều hơn những người khác.

Bà con xa không bằng láng giềng gần, Chu Trì Du đại khái cũng nghĩ sau này chính hắn sẽ phải thường xuyên nhờ bạn giúp đỡ nên dựa dẫm vào bạn tăng lên rất nhiều.

Con người sẽ luôn có một thứ tình cảm trìu mến khó tả đối với những người hoặc những thứ yếu hơn mình.

Bạn cũng không ngoại lệ.

Sau khi biết được những gì chàng thanh niên đã trải qua, bạn vô thức quan tâm hắn nhiều hơn.

Cứ vài ngày, trước khi đi làm vào buổi chiều, bạn sẽ đến gõ cửa nhà hàng xóm để xem hắn có cần giúp gì không. Ban đầu Chu Trì Du còn khách sáo với bạn, nhưng theo thời gian trôi qua hắn dần dần thả lỏng, cũng sẽ nhờ bạn một số việc nhỏ có thể dễ dàng giải quyết.

Thường xuyên qua lại, mối quan hệ giữa các bạn càng trở nên thân thiết, ngay cả mật khẩu của căn hộ mà hắn cũng nói cho bạn biết, với danh nghĩa đẹp đẽ là “thuận tiện trao đổi và đi lại”.

Sau khi hắn chuyển đến, nội thất trong nhà được sửa sang lại hoàn toàn theo thói quen của người mù.

Chu Trì Du rất thích sạch sẽ, vì thế đã thuê một người chuyên môn dọn dẹp bán thời gian, mỗi lần bạn đến nhà hắn làm khách, trong phòng luôn ngăn nắp gọn gàng, không có chút tình huống không tốt nào mà bạn nghĩ có thể phát sinh.

Nếu không có chiếc kính râm mà người đàn ông này luôn đeo trên mặt, bạn có thể vô thức quên rằng hắn là một người mù.

—— Chu Trì Du thật ra cũng từng cho bạn xem qua bộ dáng khi hắn tháo kính râm xuống.

Ngũ quan trên mặt chàng trai cực kỳ sâu sắc, mặt mày anh tuấn, chiếc mũi thẳng tắp và đôi môi hồng nhuận trên làn da ngăm đen khiến nó càng trở nên mềm mại vô cùng.

Mà đôi con ngươi kia khác với người thường, khắp nơi đều có các khối màu xám không đồng đều, ánh mắt không thể tập trung, cho dù mặt của hắn hướng về phía bạn, tầm mắt cũng không thể nhìn đúng vị trí.

Hắn không oán hận cuộc đời bất công gì với bạn.

Mỗi lần tán gẫu khi nói đến chủ đề đôi mắt, hắn luôn cười trừ, như thể việc không nhìn được cũng không phải là vấn đề gì to tát. Cho dù không có thị lực, hắn cũng có thể sống rất tốt, rất kiên cường.

Ngoài việc đau lòng, bạn còn không chỉ một lần mà nghĩ đến điều đó, đôi mắt này sẽ có dáng vẻ gì nếu Chu Trì Du có thể khôi phục thị lực.

Đáng tiếc là không có cơ hội để bạn được tận mắt ngắm nhìn.

Đẹp trai lại giàu có, tao nhã.

Ngoại trừ một đôi mắt mù và dáng người cao lớn khiến bạn sợ hãi, Chu Trì Du căn bản chính là mẫu hình người yêu lý tưởng của bạn……

Bạn lấy sữa tắm ra tay, từ từ thoa sữa tắm lên từng ngóc ngách trong cơ thể.

Ánh đèn trong phòng tắm màu vàng ấm áp, làn nước xối lên người khiến đầu óc bạn vô thức thả lỏng. Bạn vừa tắm rửa, vừa nheo mắt nhớ lại cảm giác của mình khi ở cạnh chàng thanh niên hàng xóm.

Sương trắng dày đặc trong tầm mắt, hơi nóng phảng phất bao quanh tai, giống như vừa rồi đứng trước cửa, cảm giác nóng ẩm khi người đàn ông nói chuyện ngay sát lỗ tai bạn.

Được rồi.

Bạn phải thừa nhận rằng, người đàn ông này mê người muốn xỉu.

Tẩy sạch chút sữa tắm còn sót lại trên người, bạn trần như nhộng bước ra khỏi phòng tắm, cầm lấy chiếc khăn tắm đang phơi ở trong phòng lau lung tung một phen rồi lấy nó quấn tóc, mở điện thoại ra và tự hỏi làm thế nào để nói cho anh chàng hàng xóm biết tâm ý của bạn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play