Chờ Đàm Chi Châu bình tĩnh lại đã là một khắc sau, hắn chỉnh lại mũ quan ngồi trên ghế đá, tận lực lộ ra nụ cười ôn hòa nói, “Mộ cô nương còn nhớ rõ tại hạ?”
Tri Y gật gật đầu, ánh mắt thanh linh y như trong ấn tượng của Đàm Chi Châu trong, lộ ra hàm răng trắng tinh đều đặn, “Hoa của Đàm thúc thúc.”
Đàm Chi Châu chú ý thấy dưới bàn bàn tay nàng vẫn luôn nắm lấy tay Tuyên Đế, trong lòng cảm thán một chút sự thân mật giữa Hoàng Thượng và vị Mộ cô nương này, đồng thời cũng không khỏi tò mò, chẳng lẽ đây là hấp dẫn của mệnh cách? Bằng không giải thích như thế nào về chuyện nhiều năm như vậy mà Hoàng Thượng cũng chưa có biểu lộ tình cảm quá khác thường với bất kỳ nữ tử nào, cố tình lại dung túng tiểu cô nương trước mặt này như vậy.
Hắn tinh tế quan sát nhưng bất động thanh sắc, giống như chưa phát hiện ra cái gì, nói với Tri Y mấy câu.
An Đức Phúc tự mình dâng trà Tam Trản Hương lên, khi đặt ở trước mặt Tri Y nhẹ giọng nói: “Cô nương yên tâm, ly này là nước mật thả chút hoa khô.”
“Cảm ơn An tổng quản.” Tri Y lộ ra má lúm đồng tiền, xinh đẹp nhẹ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT