Có lẽ là bởi vì bóng đêm, ánh mắt Tuyên Đế mềm mại như mặt nước, hắn dùng lực nhè nhẹ xoa xoa đầu nhỏ của Tri Y làm đám tóc mềm trên đỉnh đầu đã hỗn độn càng thêm lộn xộn. Tri Y nhìn, bỗng nhiên cũng lộ ra nụ cười ngây ngốc, lung tung chui vào trong Tuyên Đế cọ cọ, cũng không biết rốt cuộc nhận ra ra người phía sau không, chỉ không ngừng mềm giọng kêu to “A ma, Hoàng Thượng”.
Tiểu cô nương muốn bò đi, cuối cùng vẫn nương theo cánh ta củaTuyên Đế dựa vào vai, an tâm mà dựa lên, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Hàm Bảo Nhi… Thích a ma.”
“Ừm.”
“Thích Hoàng Thượng.”
“Ừm.” Tuyên Đế nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cánh tay dài dựng lên tường thành chắn gió kiên cố nhất vì tiểu cô nương.
Gió đêm đem lời nói trẻ con mềm mại của tiểu cô nương và lời nói trầm thấp của Tuyên Đế thổi tan, ngẫu nhiên làm bốn thị về ở phía không được tự nhiên động động lỗ tai. Bọn họ đều có lỗ tai thính phi phàm vì đề phòng nguy hiểm khắp nơi, không nghĩ thế mà đã không cẩn thận nhìn trộm được một mặt ôn nhu khó có được của Hoàng Thượng.
Mấy thị vệ hai mặt nhìn nhau liếc mắt một cái, trong đó một người thấp giọng thử nói: “Không bằng…… Lui xa chút?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play