Mộ Liên Thu còn chưa mở miệng, nữ tử phúc thân nói: “Thiếp thân Lâm thị, gặp qua hai vị ma ma.”
Hai ma ma đều là nữ quan có phẩm cấp trong cung, ngày thường mặc dù cũng không ra mặt, nhưng cũng không ai dám chậm trễ, Lâm thị làm như thế cũng không ngạc nhiên. Chỉ có Mộ Liên Thu giống như cảm thấy nàng ta không cần làm như thế, lạnh nhạt nói: “Kinh Trúc, thân mình ngươi yếu đuối, ngồi trước đi.”
Nguyên ma ma ôn thanh mở miệng, “Vẫn là chậm đã đi. Mộ đại nhân, quý thiếp trong phủ ngài chỉ có vị Lâm thị này?”
Mộ Liên Thu gật đầu.
“Quý thiếp, cũng là thiếp.” Nguyên ma ma không nhanh không chậm, “Thiếp, tức là nô. Cũng là nô, làm sao có thể dùng bữa cùng chủ? Lão nô cũng không phải là người Mộ phủ, vốn không nên quản giáo sự vụ của Mộ đại nhân, nhưng Thái Hậu nương nương đã giao phó cho lão nô đưa cô nương trở về, dặn dò lão nô chăm sóc cô nương cho tốt.”
Nguyên ma ma ngừng một chút, tiếp tục mỉm cười nói: “Lão nô không nhịn được nhiều lời vài câu, cũng không ngại lại quan trọng hóa vấn đề. Miễn cho chuyện không quy củ để cô nương nhớ, ngày sau ảnh hưởng đến cô nương, người khác còn nói… Cô nương của chúng ta không có giáo dưỡng.”
Nguyên ma ma nói chậm rãi, lên xuống rất có ngữ điệu, hạ nhân ở chính đường nghe được ngẩn ra, sau đó gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT