“Đúng, thật là xấu.” Từ ma ma rút khăn tay lau mặt cho Tri Y, cười đến vui vẻ.
Thái Hậu cũng hàm ý cười, “Trong Bát Tiên Sơn cỏ cây đều có linh tính, càng không nói đến nai con này, nó thân cận Hàm Hàm như vậy, là chuyện tốt.”
Cảnh Mân chạy đến, bên người có thị vệ đi theo, hắn không biết hái ở đâu được hai cành hoa đào dại về, rất kích động đưa cho Thái Hậu, “Hoàng tổ mẫu, một đóa cho người, một đóa cho muội muội.”
Nói xong còn đi tự mình đưa cho Tri Y làm trâm hoa, Tri Y ngoan ngoãn cúi đầu, mặc hắn đem búi tóc biến thành hỏng bét, Thái Hậu nhìn bộ dáng huynh muội hòa hợp rất vui mừng, hai người Từ ma ma Khâu thị nắm tay dắt bọn họ lên núi.
Bọn họ đi thong thả, đi một chút lại nghỉ, nửa canh giờ sau mới lên đến sườn túi gần Tàng Vân tự. Có tiểu đội thị vệ đến trước, xếp thành hai hàng nghênh đón, chính giữa là trụ trì Tàng Vân tự cùng một ít tiểu tăng của chùa.
Thái Hậu thân ảnh thoáng hiện, trụ trì đưa chúng tiểu tăng xoay người hành lễ, miệng phun tôn ngôn, Thái Hậu hai tay tạo thành chữ thập đáp lễ, thần sắc túc mục, “Quấy rầy chư vị đại sư .”
“Thái Hậu nương nương tâm địa Bồ Tát, vì con dân Tuyên triều đến cầu phúc, tại sao lại nói hai chữ quấy rầy.” Lông mi và râu của trụ trì đã bạc trắng, mặc thiền y màu xanh xám, phong thái siêu nhiên thoát tục, làm hai đứa nhỏ chưa bao giờ gặp trường hợp này là Tri Y cùng Cảnh Mân đều im lặng, không nói được lời nào.
Ánh mắt Trụ trì chuyển tới bên người bọn họ, mỉm cười, “Thì ra Thái Hậu còn dẫn theo hai vị tiểu thí chủ, mời đi theo lão nạp.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play