Tín Vương phi có chút do dự, đôi mày thanh tú nhíu lại, một lát sau buông ra, ôn hòa nói: “Mẫu hậu nguyện ý mang theo tiểu tử bướng bỉnh này, con dâu khẳng định yên tâm. Con dâu lo lắng trên đường hắn ham chơi quấy rối, làm mẫu hậu thêm việc, nếu mẫu hậu không ngại chuyện đó, con dâu đều ước đem hắn nhanh nhanh tiễn đi.”
“Có Nguyên Hàm ở đây, trên đường ai gia cũng bớt nhàm chán.” Thái Hậu vuốt cằm, “Một khi đã như vậy, hôm nay ngươi cũng không cần dẫn hắn hồi phủ, ngày mai giờ Thìn phái người đem đồ dùng của Nguyên Hàm đến là được.”
Tín Vương phi đồng ý, lúc này Nguyên Hàm cao hứng nhảy dựng lên hôn vài cái trên mặt Tín Vương phi, “Nương, ta sẽ nhớ ngươi .”

Cũng may trên mặt Tín Vương phi chỉ có một lớp son phấn cực mỏng, không đến mức bị hắn hôn đến lem nhem, nàng ấy bất đắc dĩ xoa xoa mặt, “Đây là ngươi học từ ai?”
“Từ cha a.” Cảnh Mân đương nhiên nói, “Cha không phải thường xuyên khi cao hứng sẽ làm vậy với nương sao?”
Lời này… lập tức làm cho mặt phấn của Tín Vương phi ửng đỏ, trong lòng âm thầm trách cứ Tín Vương hành động không để ý trường hợp.
Dù sao còn trẻ, dễ dàng thẹn thùng. Thái Hậu nhìn con dâu, cười vui vẻ, lệnh vài ma ma mang hai tiểu chủ tử xuống tắm rửa, mới vừa rồi nghịch ngợm trong vườn mai, trên người có chút bụi bẩn.
Tuyên Đế ngồi xuống cùng Thái Hậu nói chuyện đi Bát Tiên Sơn, đơn giản là dặn Thái Hậu nhất định phải chú ý an nguy. Lần này Tuyên Đế phái một ngàn cấm quân hộ tống, còn thêm cung nhân hầu hạ, hơn nữa xe ngựa hành lý, đã là một đội ngũ không nhỏ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play