Ý chí đều dùng để nhẫn nại, lực đạo không thể kiềm chế ngày càng nặng, không bao lâu Tri Y cảm giác da ở chổ đã bị trầy ra, có lẽ còn chảy máu, nhịn không được nhẹ giọng run run nói: “Hoàng Thượng, đau……”
Tuyên Đế cả kinh, mới phát hiện bên môi vị máu nhàn nhạt . Trong mắt hiện lên tia áy náy, nhanh chóng đẩy Tri Y ra, thanh âm khàn khàn nói: “Nàng rời đi trước, để An Đức Phúc đưa mấy thùng nước lạnh vào.”
Tuy rằng chưa từng trải qua loại chuyện này bao giờ, Tri Y cũng đại khái đoán ra hẳn là Tuyên Đế đã trúng một thứ tương tự như xuân dược, nghe vậy cũng không động đậy, nhấp môi nói: “Ngâm nước lạnh có tác dụng không?”
Tuyên Đế ngước mắt nhìn nàng một cái, đâm vào mắt là một mảnh thủy quan cùng nhu mị, thiếu chút nữa không nhịn được mạnh mẽ bế người lên. Nhẫn nại dời mắt, nặng nề nói: “Có tác dụng, mau đi ra, ngoan.”
Thoáng nhìn đáy mắt đỏ sậm của Tuyên Đế, Tri Y bị hoảng sợ, mới ý thức được vì mình, người trước mắt áp lực tột cùng đến mức nào.
“Hoàng Thượng.” Nàng bỗng nhiên tới ôm lấy Tuyên Đế, “Vạn nhất nước lạnh không giải được? Vạn nhất có tổn hại gì tới thân thể thì sao? Dù sao chúng ta sớm đã thành hôn, vì cái gì Hoàng Thượng còn muốn nhẫn?”
“Hàm Hàm……” Tuyên Đế nhẹ lẩm bẩm một tiếng, rõ ràng đã dùng hết sức lực, lại như cũ bảo trì ôn nhu vỗ lên khuôn mặt thiếu nữ, “Trẫm trúng dược, sẽ không khống chế được bản thân, trẫm không nghĩ sẽ làm nàng bị thương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play