Sở dĩ Thái Hậu phản đối, kỳ thật phần lớn là do mấy năm nay tuổi tác càng cao, có nhiều chuyện tất nhiên có cái nhìn bất động với trước đây. Trước kia Thái Hậu cảm thấy Tuyên Đế là nam tử, cái gì cũng có thể làm được, hiện giờ ngoài mỗi ngày ngóng trông có thể sớm bế tiểu hoàng tôn, tiểu chất nữ, cũng chỉ cầu con cháu khỏe mạnh vô ưu.
Tuy rằng lần này Tuyên Đế thân chinh nắm chắc chín phần hơn nữa không có gì nguy hiểm, nhưng Thái Hậu vẫn cảm thấy chiến trường thay đổi trong nháy mắt, vạn kiếm vô tình, vạn nhất có gì ngoài ý muốn thì sao?
Cho nên bà vạn phần phản đối việc này, hai tháng trước Tuyên Đế nói trước với bà, bà vội vã tới thương nghị với Tuyên Đế, nhưng tất cả đều bị uyển chuyển cự tuyệt. Giằng co hồi lâu, cuối cùng phát triển tới mức không muốn gặp Tuyên Đế không cần đồ ăn như hiện giờ.
Tri Y có chút buồn bực, rốt cuộc từ trước tới nay Thái Hậu là người rộng rãi phóng khoáng suy nghĩ thấu đáo. Nếu chuyện này đặt ở năm năm trước, khi đó khẳng định Thái Hậu sẽ không lường trước được bản thân bà sẽ cố chấp như vậy.
Bên cạnh cũng không ai lên tiếng, nên khuyên cũng đã khuyên, giờ chỉ chờ Thái Hậu tự mình nghĩ thông thôi.
“Mẫu hậu.” Tri Y bưng khay nhỏ lên, thử qua độ ấm, cong mắt nói, “Canh nấm tuyết vừa thơm vừa mềm, mẫu hậu nhất định nên nếm thử.”
Cầm muỗng đưa đi, Thái Hậu nhìn một lát, cuối cùng không nhịn được để thiếu nữ từ trước đến nay yêu thương luôn nâng muỗng như vậy. Cúi đầu nếm canh nấm tuyết, bà không hề có tâm tư nhấm nháp, vội vàng uống hết một chén nhỏ, sắc mặt thay đổi mấy lần, vẫn nói: “Được rồi, ai gia không có kiên nhẫn ăn cái gì, cầm cho Hoàng Thượng ở bên ngoài đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT