Đối với an nguy của Tri Y, Tuyên Đế yêu cầu là thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, cũng là giết một người răn trăm người.
Thiên điện Thần Quang Điện, Mặc Lan Mặc Cúc bị phái canh giữ ở ngoài tẩm điện. Gian ngoài có giường ngủ để hai người nghỉ ngơi, hai người trực tiếp mặc nguyên đồ lên giường, híp mắt dưỡng thần, tùy thời chuẩn bị chờ đợi tiểu chủ tử bên trong sai phái.
Bóng đêm thâm trầm, hai người chỉ nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng nhanh chóng và âm thanh cửa điện mở, vội đứng dậy đi ra, thiếu chút nữa đụng phải Tuyên Đế nghênh diện bước nhanh tới. Mặc Lan hoảng sợ, dư quang chỉ liếc thấy một mạt minh hoàng cuống quít quỳ xuống đất, thấp giọng nói: “Hoàng Thượng ——”
Nhưng các nàng đến một ánh mắt cũng chưa được ban thưởng, đảo mắt thấy Tuyên Đế đi vào nội gian nhanh như gió, đúng là chỗ Tri Y đang ngủ.
Mặc Lan Mặc Cúc hai mặt nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía An Đức Phúc đang thở hổn hển, “An tổng quản, đây là sao vậy?”
An Đức Phúc lắc đầu xua tay, nửa ngày mới bình ổn hơi thở. Hai người đều là cung nữ bên người Tuyên Đế, hắn lời ít mà ý nhiều nói: “Có người muốn hại cô nương, Thái Hậu nương nương và Hoàng Thượng đều tức giận, mấy ngày nay các ngươi cẩn thận chút hầu hạ. Cô nương mấy ngày tới sẽ ở Thần Quang Điện, nếu không có việc gì thì hầu hạ cô nương, Hoàng Thượng chỗ đó……”
Lời nói chưa nói rõ, Mặc Lan các nàng đã hiểu rõ, trong lòng vạn phần cảm kích An Đức Phúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT