Giữa hè ngày dài, giờ Tuất đã đến nhưng bầu trời ở kinh thành vẫn chưa hoàn toàn tối. Mấy chỗ đại điện ở Kính Hòa Cung từ mái giác đến dưới hành lang điểm chút ráng chiều, một bên Thái Hậu chậm rãi uống canh giải nhiệt bổ khí dưỡng thân, một bên nghe aphuowng tổng quản quỳ gối cúi mặt mồ hôi đầy đầu trần thuật.
Phương tổng quản là người quản lý việc điều động chủ sự cung nữ nội thị của hậu cung, tháng trước hắn và chủ sự Bành tổng quản ốm bệnh nhẹ xin nghỉ, không nghĩ tới một thời gian ngắn như vậy hắn hơi sơ sẩy, phía dưới đã có người thọc một lỗ không lớn không nhỏ.
“Được rồi.” Tùy tay đưa chén sứ men xanh cho Nguyên ma ma, dùng khăn mềm nhẹ lau khóe môi, Thái Hậu híp đôi mắt không chút để ý nói, “Ai gia đã biết.”
“Thái Hậu nương nương.” Phương tổng quản còn một tia may mắn, “Việc này đúng là nô tỳ không biện hộ thay, đều do đám tiểu tử phía dưới nhất thời tham tài. Trở về nhất định nô tài sẽ nghiêm trị không tha, để bọn hắn không dám lại như thế, mong rằng Thái Hậu nương nương tha tội cho nô tài.”
Thái Hậu không nói chuyện, ánh mắt thậm chí cũng chưa từng rơi lên trên người hắn, chỉ tùy ý nhìn hoàng hôn ngoài cửa sổ.
Liền tổng quản hừ nhẹ một tiếng, giọng the thé nói: “Phương tổng quản, ngươi ở trong cung đã mười lăm năm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT