Tuy là trước mặt nhiều người như vậy, ngữ khí vẫn sủng nịch như trước, làm gương mặt của tiểu cô nương từ trước đến nay gan lớn cũng không tự giác ửng đỏ. Còn nghĩ muốn làm nũng hai câu cũng bị đánh mất trong nháy mắt, ngoan ngoãn đi theo Trang Trạch Khanh ra ngoài, phía sau là mấy trăm thị vệ ánh mắt kính nể.
Có thể làm cho vị Hoàng Thượng này của bọn họ trở thành nhiễu chỉ nhu*, Mộ cô nương đúng là không đơn giản a.
An Đức Phúc cũng âm thầm dựng ngón tay cái với Hoàng Thượng nhà mình, không hổ là Hoàng Thượng, một câu đã đem cô nương biến thành mèo nhỏ ngoan ngoãn thuận theo.
Duy chỉ có Mộ Đại học sĩ kinh ngạc mở to mắt, theo bản năng mở miệng nói: “Tri Y?”
Lúc này tiểu cô nương đã đi ra sân, tiến vào trung thính phía trước, đương nhiên không nghe được tiếng gọi thấp thấp này của ông.
“Hoàng Thượng, đây là?” Mộ Đại học sĩ không nhịn được, nhấc chân muốn đuổi theo, bị người của Tuyên Đế ngăn lại, Tuyên Đế bước vào trong thư phòng trước một bước, An Đức Phúc lại cười nói, “Hoàng Thượng đặc biệt tới tìm Mộ đại nhân, có rất nhiều chuyện chưa xong, lúc này Mộ đại nhân cũng không thể đi a.”
Trong đầu hiện lên hình ảnh thân cận của Hoàng Thượng và tiểu cô nương mới vừa rồi, Mộ Đại học sĩ kiềm chế loại nghi vấn đang gieo rắc trong đầu, quyết định tự mình thỉnh giáo Tuyên Đế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT