Hai người làm xong ước định, Tuyên Đế truyền Trang Trạch Khanh đến, tinh tế dặn dò hắn một phen, đương nhiên là để hắn bảo hộ Tri Y cho tốt.
Vốn đang nghĩ muốn dùng cơm trưa với nhau, không nghĩ tới tiểu cô nương gấp gáp như vậy, một chút thời gian này cũng không chờ được, nói cái gì mà buổi sáng dùng nhiều điểm tâm nên không đói bụng, đảo mắt đã mang lệnh bài và biểu ca nhà mình chuồn khỏi thư phòng.
Nhìn cửa phòng không còn ai Tuyên Đế có chút thất thần, cầm sách nửa ngày cũng không lật một tờ, An Đức Phúc tiến lên châm trà, nửa đùa nghĩ, Hoàng Thượng có phải đang cảm khái “con gái lớn không giữ được” không đây.
Đương nhiên Tuyên Đế không có loại cảm khái này, chẳng qua từ nhỏ Tri Y đã thích dính lấy hắn, hận không thể vạn sự đều ở cùng hắn. Lần này….. hình như vẫn là lần đầu tiên cự tuyệt hắn đi cùng, tuy rằng đáy lòng vẫn luôn hi vọng tiểu cô nương có thể nhanh chóng trưởng thành hiểu chuyện, có thể ngày càng thành thục, nhưng khi nàng biểu hiện ra thì Tuyên Đế cảm thấy rất mất mát, giống như trân bảo nâng niu mười năm trong một khắc không chú ý đột nhiên đã cảm thấy có chỗ nào đó không thuộc về mình.
Trong mắt nặng nề, Tuyên Đế nghĩ, có lẽ lần sau….nên đổi phương thức để giáo dục tiểu cô nương.
Bên kia, Trang Trạch Khanh sắp xếp thị vệ, để cho bọn họ âm thầm đi theo phía sau, mới phân phó xong đã bị tiểu biểu muội nhà mình lôi ra khỏi hành cung. Nghĩ đến lời Hoàng Thượng vừa nói, chuyện rố rắm buổi sáng Lâm Đại học sĩ nói cũng quên sạch, chỉ cúi đầu một mực quan sát biểu tình của tiểu biểu muội.
Đối với cha mẹ Tri Y, Trang Trạch Khanh điểu đạt thái độ không tốt lắm, dù sao cũng là cô mẫu và dượng của hắn. Trước kia theo phân phó của tổ mẫu nên quan tâm biểu muội này thêm vài phần, sau đấy lại chủ động sinh ra lòng yêu thương của huynh trưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT