Nguyên nhân Thái Hậu cứu Trang thị rất đơn giản vì bà ta là mẹ đẻ của Tri Y. Tuy rằng không có cảm tình gì, chung quy vẫn có một tầng quan hệ ở đó, huống chi nếu bà ta đi, bất luận thế nào Tri Y cũng phải đi Mộ phủ giữ đạo hiếu ba năm. Nhưng lấy tuổi của tiểu cô nương hiện tại, đừng nói ba năm chỉ ba tháng Thái Hậu cũng không yên tâm.
Còn với Tuyên Đế, tuổi tác hắn cũng không còn nhỏ, thời hạn lời phê ngôn của Tuệ Giác đại sư cũng sắp đến. Chuyện lập hậu, sau năm sinh nhật ấy cũng kéo dài thêm nhiều năm, nếu lại kéo tiếp chỉ sợ sẽ dẫn tới nhân tâm dị động ở trong triều, xảy ra chuyện không mong muốn. 
Chưa kể nếu đám đại thần không có khả năng cường gián lập người khác lên hậu vị cũng sẽ vội vã để hắn nạp phi tần trước.
Tiểu cô nương mà bản thân đặt trong lòng bàn tay nhìn lớn lên, bất luận thế nào hắn cũng sẽ không để nàng phải chịu ủy khuất, trước khi lập hậu lại có một đám phi tần, chưa nói chính hắn không thích, Tri Y cũng sẽ thương tâm.
Rõ ràng an tĩnh bảy năm, lúc này lại tìm chết, không thể không nói Trang thị này đã khơi dậy lửa giận của Tuyên Đế trong nháy mắt. Đồng thời lửa giận này cũng châm tới toàn bộ Mộ phủ ở kinh thành, rốt cuộc nếu không phải Mộ Liên Thu cùng thiếp thất kia của hắn làm ra cái gì, Trang thị cũng sẽ không đột nhiên làm chuyện này.
Đi đến thư phòng, đề bút nhanh chóng viết xuống vài câu, Tuyên Đế đem giấy cho vào phong thư, ngón cái đè lại, đôi mắt híp lại, “Ra roi thúc ngựa đưa đến trong tay Thái Hậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play