Tuyên Đế cười nhạt, đi đến sau bình phong gọi nội thị cởi bỏ đai lưng thay đổi thành thường phục, khi trở về nhẹ nhàng điểm nhẹ trán Tri Y, “Còn chưa nói cái gì đã muốn khen thưởng trước, trẫm đem ngươi sủng hư rồi.”
Lời vừa nói ra đến chính hắn cũng kinh ngạc, không biết từ khi nào có thể nói ra lời nói ngọt ngào một cách tự nhiên như vậy.
Tri Y thè lưỡi, ôm lấy cánh tay hắn lay động, “Hoàng Thượng dùng bữa chưa?”
“Ừm.” Có lẽ bộ thường phục này có chút chật, Tuyên Đế duỗi tay tùy ý cởi bỏ hai viên bàn long ngọc khấu trên cổ áo, “Buổi chiều hôm nay đều ở chỗ này, có buồn không?”
“Không buồn.”
Nhìn tiểu cô nương bộ dáng nhu thuận, Tuyên Đế không khỏi hơi hơi mỉm cười, “Không tồi, buổi chiều nay rất ngoan ngoãn, nên thưởng, nghĩ muốn cái gì?”
Đôi mắt vừa chuyển, Tri Y nhẹ giọng nói: “Ta thích tiểu lục lạc trên cảnh cây hòa ngoài sân của Hoàng Thượng, nghe để đi vào giấc ngủ rất thoải mái, tối nay có thể đặt giường nhỏ ở gian ngoài ngủ không? Tuyệt đối không quấy rầy Hoàng Thượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play