Nghi Nhạc gật gật đầu, trong ngữ khí không khỏi có ý trêu chọc, “Hơn nữa còn là nơi chốn lưu tình, may mắn lúc trước bổn quận chúa lạc đường biết quay lại, bằng không sớm hay muộn có một ngày bị dấm dìm chết đuối.”
Từ ngữ khí có thể nghe ra Nghi Nhạc đã sớm buông tay, trước kia Tri Y cũng chỉ mơ hồ biết một chút tâm tư của nàng ấy, hiện tại nghe xong chỉ nửa hiểu nửa không, “Vì sao sẽ bị dấm dìm chết đuối?”
“Nếu là Hoàng Thượng nhà muội bị nhiều nữ tử nhớ thương như vậy, còn phổ khúc cầu mong hắn nghe được, tiểu Tri Y chẳng lẽ không ghen sao?”
Tri Y chớp mắt, “Hoàng Thượng vẫn luôn có rất nhiều nữ tử nhớ thương a, có nữ nhi nhà Lý Thái phó trong kinh, ngoại tôn nữ trong phủ của Lâm Đại học sĩ ……”
Thấy tiểu cô nương dứt khoát đưa đầu ngón tay bắt đầu đếm số, Nghi Nhạc cười đến mức thiếu chút nữa không thở được, lung tung xoa xoa đầu nhỏ của nàng, nhướn mày nói: “Thì ra vẫn là tiểu ngu ngốc không học được ghen tuông, bổn quận chúa cũng đã nói, mười tuổi có thể thích đến chỗ nào, phải để cho Hoàng Thượng nhà muội chậm rãi chờ xem.”
Tri Y nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng ấy nửa ngày, cuối cùng chậm rì rì nga một tiếng, chỗ Lục nương kia và Linh Âm đã bắt đầu đánh đàn xướng khúc.
Đàn chính là khúc 《Đàm lang cố 》, lời là do một vị tài tử nghe xong chuyện xưa đã làm ra, câu từ hết sức mi nị phi nghiên, thương nhớ lộ liễu, nếu bản thân cũng từng có chuyện như vậy sẽ cảm thấy một tấc tương tư, nhưng Tri Y và nghi Nhạc nghe ở trong tai chỉ cảm thấy da gà rơi đầy đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play