Do là ở trên thuyền mặc dù Tri Y giống như mèo nhỏ linh hoạt chạy trốn tới lui nhưng cũng không thể chạy khỏi ngũ chỉ sơn của Tuyên Đế được, cuối cùng bị kéo lấy cổ áo, đáng thương hề hề treo trên tay Tuyên Đế.
Cái mũi nhỏ nhăn lại, lông mi Tri Y nhẹ nhàng run lên, bộ dáng lã chã chực khóc, “Hoàng Thượng đánh đi, a ma không ở đây càng ngày Hoàng Thượng càng hung dữ……”
Toàn bộ hốc mắt đều hồng, thoạt nhìn rất đáng thương. An Đức Phúc cũng không nhịn được mở miệng, “Hoàng Thượng, cô nương còn nhỏ ——”
Tuyên Đế đưa lại một ánh mắt như có như không, An Đức Phúc tự giác im lặng. Thấy chủ tử nhà mình xách cô nương đi vào trong, vỗ ngực nghĩ mà sợ, chỉ cảm thấy bản thân đã ăn gan hùm mật gấu, thế mà lạ dám xen vào cách làm của Hoàng Thượng.
Tri Y không giãy giụa, cả đường khuôn mặt nhỏ chỉ gục xuống nhưng khi Tuyên Đế mới vừa đặt nàng xuống chỗ ngồi thì đã nhanh nhẹn ôm lấy cánh tay hắn, ủy khuất nói: “Hoàng Thượng đánh nhẹ một chút……”
Xem ra cũng biết chuyện vừa rồi mình làm là không đúng, rốt cuộc cũng đã ở Thái Học Viện cùng chơi đùa với một đóng nam tử lại lớn lên với nhau, cũng biết nam nữ khác biệt nên lại càng biết hành động vừa rồi của mình không phải có thể làm tùy tiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT