Thái Hậu hơi cúi người, nhẹ nhàng cầm khóa ngọc trước ngực nàng lên, ôn nhu nói: “Đây là hôm nay Hoàng Thượng để người đeo lên cho Hàm Hàm?”
Tri Y gật gật đầu, thật vất vả nuốt quả nho xuống, vì cao hứng lộ ra má lúm đồng tiền, thanh thúy nói: “Hoàng Thượng nói đây là ‘Trường Ninh khóa’.”
“Trường Ninh…… Một đời an bình.” Thái Hậu suy tư mấy chữ này, giống như đã hiểu ra vài phần tâm tư của con trai này, cẩn thận để ngọc khóa lại chỗ cũ, “Đây là lễ vật Hoàng Thượng đưa cho Hàm Bảo Nhi của chúng ta, cần phải cẩn thận giữ gìn, không thể ném.”
Tri Y nghiêm túc đáp lời, ngữ khí nghiêm túc làm Thái Hậu bật cười, vỗ vỗ nàng không nói.
Đương nhiên bà nhận ra được Trường Ninh khóa này, đúng là khóa Trường Thọ Tuyên Đế đeo một thời gian dài khi còn nhỏ, còn từng chắn một mũi tên bắn vào ngực cho hắn, nếu mũi tên kia bắn trúng không đến mức mất mạng nhưng cũng phải tĩnh dưỡng một thời gian. Sau đó ngọc khóa kia bị Tuyên Đế gỡ xuống, Thái Hậu còn tưởng rằng là đồ vật trân quý của hắn, không nghĩ tới hôm nay đem nó chỉnh sửa nho nhỏ một chút làm thành ‘Trường Ninh khóa’ chuyển giao cho Tri Y.
Chờ các đại thần đều dâng lễ vật không sai biệt lắm, Tuyên Đế ở long ỷ phía trước nghiêng người quay lại, nhẹ nhàng cười, mày kiếm giãn ra, “ Ngày xưa mẫu hậu thích nhất uống quả nho nhưỡng, mấy bình này là trẫm phái người dùng khoái mã mang tới từ Ngũ Bảo Quốc, trầm nhưỡng ba tháng, thực sự mỹ vị.”
Thái Hậu khẽ gật đầu, thấy bộ dáng buồn cười ít khi thấy của hắn cười nói: “Hoàng Thượng say.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT