Náo loạn ra chuyện mất mặt, Thái Hậu cũng thấy xấu hổ, không biết vì sao lúc ấy tự nhiên trong lòng bà toát ra cái loại ý tưởng này. Tuy rằng không nói thẳng ra, nhưng bằng độ nhạy bén của nhi tử mười phần thì tám chín phần là đã đoán được.
“Hoàng Thượng đáng ghét, a ma giúp ngươi phạt hắn được không?” Bà ôn nhu khuyên giải an ủi.
“Không cần.” Tiểu cô nương ở trong lòng bà phủ quyết, giọng vẫn nức nở, rõ ràng vừa rồi còn cáo trạng, đảo mắt đã đau lòng cho Tuyên Đế rồi, “Hoàng Thượng bận rộn như vậy, lỡ ngủ mất cũng không thể trách hắn……”
Thái Hậu dở khóc dở cười, “Vậy để Hoàng Thượng bồi thường một chậu, lần sau tiếp tục xem cùng Hàm Bảo Nhi?”
“…… Vâng.” Tri Y xoay người, đôi mắt bị nước mắt tẩy rửa càng thêm sáng ngời, trên mặt xuất hiện hai rặng mây đỏ ửng, hình như ngượng ngùng với hành động ấu trĩ của bản thân, chớp chớp nhìn Tuyên Đế.
Mày kiếm của Tuyên Đế hơi giãn ra, hơi thở quanh thân như gió xuân ấm áp, đứng dậy xoa xoa đầu nàng, “Là do trẫm sai, nên phạt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play