Tri Y ngủ một giấc đã ngủ tới tận giờ Tuất. Tuyên Đế tạm thời đi ra gian ngoài nói chuyện với Thái Hậu, Tuyết Bảo Nhi nghiêng đầu nhìn chằm chằm tiểu chủ nhân trên giường, nhẹ nhàng nhảy lên, cách chăn mỏng ghé vào ngực Tri Y, vươn đầu lưỡi thân mật liếm khuôn mặt, đuôi to mềm xốp ngoe nguẩy tới lui, thỉnh thoảng xoay người dùng nó để quấy rối tiểu cô nương đang ngủ say.
Trong mộng tiểu cô nương nhíu nhíu mày, nỗ lực mở mắt ra, cảm giác ngực bị tảng đá không nhẹ không nặng đè ép, chờ nhìn thấy cặp mắt dị sắc kia mới phản ứng lại, mềm mại lên án, “Tuyết Bảo Nhi ngươi lại nặng hơn rồi, đi xuống……”
“Meo meo meo?” Tuyết Bảo Nhi làm bộ nghe không hiểu, không chỉ không đi xuống còn cọ cọ cổ Tri Y, bộ lông mềm mại làm Tri Y cảm thấy hơi ngứa, bị cọ ngứa không chịu được cất tiếng cười khẽ.
Liên Hương Tích Ngọc canh giữ ở cạnh cửa nghe thấy thanh âm vội tiến vào giúp đỡ ôm mèo nhỏ đi, cười nói: “Cô nương tỉnh, Tuyết Bảo Nhi không thấy ngài nên không chịu ăn gì, không nghĩ tới còn cơ linh chạy vào tìm ngài.”
Tri Y che miệng ngáp một cái nhỏ, đôi mắt buồn ngủ chưa hoàn toàn thanh tỉnh đảo qua chung quanh, nghi hoặc không thôi, “Hoàng Thượng?”
Nàng không xác định được lúc trước nhìn thấy Hoàng Thượng là ở trong mộng hay là thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play