Ngoài đình hóng gió các cung nhân nhìn dáng vẻ này của hắn, khóe miệng đều trừu trừu, không nghĩ tới ngày thường An tổng quản đứng đắn như vậy nhưng mỗi lần ở trước mặt Mộ cô nương đều là bộ dáng như vậy, thực sự làm mọi người mở rộng tầm mắt.
“Di” Tri Y nghiêng đầu, thay đổi vị trí để mình nhìn rõ hơn, vô tội nói, “Hoàng Thượng, ta không cẩn thận đặt sai rồi.”
Đem quân cờ thay đổi chỗ, An Đức Phúc lại lắc đầu, Tri Y lại đổi, Tuyên Đế không nhẹ không nặng khụ một tiếng, “An Đức Phúc.”
“……Có nô tài!” An Đức Phúc nháy mắt thay đổi thành gương mặt tươi cười tiến lên, “Hoàng Thượng có gì phân phó?”
“Ồn ào.” Tuyên Đế đầu cũng không quay lại, “Đi đến chỗ quận chúa, nhìn xem nàng còn có yêu cầu gì.”
“…… Vâng.”
An Đức Phúc vừa đi, trong đình hóng gió cũng chỉ còn hai người Tuyên Đế và Tri Y, Tri Y ủ rũ, đáng thương vô cùng nói: “Hoàng Thượng cố ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play