Tuy Diệp An Thế không tự xưng là hòa thượng Vô Tâm nữa nhưng cũng không tháo phật châu trên người, hơn nữa còn mặc bộ trường bào màu trắng ngày trước, cũng rất tùy hứng không muốn để tóc, khi bẻ gãy thanh đao từng là Lâm Đao kia cũng kiên trì không giết người. Đôi khi Tử Y Hầu lại nghĩ, một người nhân từ như vậy có thật sự thích hợp làm tông chủ Thiên Ngoại Thiên không? Thế nhưng chính một người nhân từ như vậy lại nhanh chóng được tất cả các môn nhân từ trên xuống dưới của Thiên Ngoại Thiên ủng hộ. Có một số lão nhân trong môn phái còn nói từ lần đầu tiên thấy hắn đã có cảm giác lão tông chủ trở về nhân gian.
“Tông chủ, gần đây có tin tức mới được đưa đến có liên quan tới vài vị bằng hữu của ngài.” Bạch Phát Tiên đột nhiên nói.
Diệp An Thế ngạc nhiên mỉm cười nói: “Ồ? Gần đây bọn họ sao rồi?”
“Sau khi rời khỏi nước Vu Điền, Đường Liên trở về Đường môn một chuyến, gặp mặt sư phụ của Đường môn là Đường Liên Nguyệt một lần.
Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt đi đường mất khoảng ba tháng, sau đó mới tới Tuyết Nguyệt thành. Lôi Vô Kiệt leo lên Đăng Thiên các, còn đánh tới tầng thứ mười sáu, cùng với đệ tử của Đạo Kiếm Tiên - Triệu Ngọc Chân hỏi kiếm Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên - Lý Hàn Y. Cuối cùng tuy bị một chiêu kiếm của Lý Hàn Y đánh ngã nhưng lại được Lý Hàn Y thu nhận làm môn hạ, trở thành đệ tử đầu tiên của hắn.” Bạch Phát Tiên nói rất chậm rãi.
Diệp An Thế cười: “Tiểu tử này thật may mắn, còn được Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên thu nhận làm môn hạ. Có điều sư phụ Lôi môn của hắn, Lôi Oanh có chút chuyện với Lý Hàn Y, e rằng còn có ẩn tình. Còn một người khác thì sao? Cái gã chủ quán trọ keo kiệt đã về Tuyết Lạc sơn trang của hắn chưa?”
“Tiêu Sắt, hắn cũng ở lại Tuyết Nguyệt thành, hơn nữa còn trở thành đệ tử của Thương Tiên - Tư Không Trường Phong.” Tử Y Hầu vẫn luôn im lặng lại đột nhiên mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT