Cuối năm Minh Đức Đế thứ hai mươi ba.
Hoàng đế bệ hạ ngất xỉu trên thiên đàn trong tế lễ. Thái Y viện trong kinh chẩn đoán, là tâm bệnh của hoàng đế bệ hạ tái phát đột ngột, tuy tạm thời không nguy hiểm tới tính mạng nhưng vẫn không tìm ra phương pháp trị tận gốc. Sáu ngày liền, hoàng đế bệ hạ ngủ mơ mơ màng màng. Các thái y không tìm ra cách nào, không làm được gì, đành nhờ sự giúp đỡ của quốc sư Khâm Thiên giám Tề Thiên Trần. Thế nhưng Tề Thiên Trần đến ba lần mà chỉ giúp bệ hạ tạm thời thanh tỉnh mà thôi.
Nhưng ba lần thanh tỉnh đó, Minh Đức Đế đã hạ ba ý chỉ.
Ý chỉ đầu tiên, Lan Nguyệt Hầu và thái sư cùng giám sát quốc gia, quản lý toàn bộ mọi việc của Bắc Ly. Đó là chuyện mọi người đều dự liệu sẵn, lần trước Minh Đức Đế vi hành, chính Lan Nguyệt Hầu là người phụ trách giám sát quốc gia. Còn lần này hẳn hoàng đế suy nghĩ tới chuyện bị bệnh càng khiến triều đình chấn động hơn đi vi hành, cho nên để cả thái sư đức cao vọng trọng cùng giám sát.
Ý chỉ thứ hai, Thiên Khải thành đóng cửa thành một tháng, quan văn nhị phẩm trở xuống không được ra vào, tất cả quan võ nhị phẩm trở lên không được rời phủ. Ý chỉ này càng có thâm ý. Quan văn nhị phẩm không được ra vào là sợ văn nhân mê hoặc lòng người. Còn tất cả quan võ nhị phẩm trở lên không được rời phủ là do quan văn có mê hoặc lòng người tới mức nào đi nữa, không có quan võ cầm đao thì không thể làm loạn được.
Ý chỉ thứ ba lại là một mật chỉ, do tổng quản chưởng ấn Cẩn Ngôn công công đích thân đưa tới phủ của Diệp Khiếu Ưng.
Ba ý chỉ tới tai các triều thần, một là lo việc nước, hai là phòng loạn, ba là chấn động lòng người. Dụng ý của bệ hạ rất rõ ràng, thế nhưng phía sau dụng ý rõ ràng đó lại hé lộ một sự thật cũng hết sức rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT