Thiếu Niên Ca Hành

Chương 28: Cho một bình Phong Hoa Tuyết Nguyệt


1 tháng

trướctiếp

Hoàng hôn đã đến, mặt trời ngả về tây, trên con đường hai con tuấn mã đang thất thểu đi về phía trước, thật ra cả hai con đều là ngựa tốt, nhưng đi cả ngàn dặm, dẫu là ngựa tốt lúc này cũng quá mệt mỏi. Một người mặc áo dài nam màu xanh lười biếng ngáp một cái. Một người khác mặc quần áo đỏ, chỉ vào thành trì phía xa, cao giọng hô: “Đến rồi!” 
Người còn lại chẳng buồn để ý, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng: “Ờ!” 
“Đây là Tuyết Nguyệt thành đấy! Tòa thành đệ nhất trên giang hồ, chẳng lẽ ngươi không hưng phấn ư?” Chàng trai áo đỏ bất mãn nói. 
Người áo xanh nhíu mày rất sâu, vẻ mặt không chịu nổi nữa, thấy chàng trai áo đỏ nói đến hưng phấn bèn giơ chân đạp hắn xuống ngựa: “Cút!”
Hai người này đương nhiên là Lôi Vô Kiệt và Tiêu Sắt, sau khi tiễn hòa thượng Vô Tâm ở nước Vu Điền, hai người tiếp tục lên đường tới Tuyết Nguyệt thành. Chẳng qua vốn tưởng đi ké tam thành chủ và đại đệ tử thủ tịch của Tuyết Nguyệt thành, đoạn đường này chắc chắn sẽ rất nhẹ nhõm, thế nhưng hòa thượng Vô Tâm kia vừa đi khỏi, Thương Tiên kia vừa mới một thương từ tây tới đã thành một thương đi tới tây khiến Lôi Vô Kiệt thậm chí không kịp lên tiếng bắt chuyện. Đại sư huynh Đường Liên ngược lại trọng tình trọng nghĩa, nhưng chỉ cho một tấm bản đồ rồi nói mình còn trọng trách trên người, phải về Đường môn một chuyến, sau đó cũng vỗ mông rời khỏi. Hòa thượng Vô Thiền không nói chuyện mình sẽ đi, nhưng Hàn Sơn tự và Tuyết Nguyệt thành ở hai hướng hoàn toàn khác nhau, cho lên hành trình lần này lại biến thành hai người Lôi Vô Kiệt và Tiêu Sắt. 
Hai tên mù đường. 
Hai người cầm một tấm bản đồ chẳng khác gì thiên thư, vòng vo hết chỗ này đến chỗ khác lại mất ba tháng, đi lòng vòng tới mức cuối cùng Tiêu Sắt nóng quá không chịu nổi đành cởi áo hồ cừu ra đổi thành một bộ áo xanh. 
Thế nhưng người còn suy tư phiền muộn hơn lại là Đường Liên. Đường Liên trở lại Tuyết Nguyệt thành đã hơn một tháng, nhưng hỏi hết mọi đồng môn, ai cũng nói không có hai người như vậy đến, trong lòng lo lắng không biết trên đường có xảy ra chuyện bất trắc gì không, nhưng hỏi các đệ tử vừa từ ngoài thành trở về ai cũng nói gần đây trên giang hồ gió êm sóng lặng, không nghe nói có đệ tử Lôi môn mặc áo đỏ nào bị giết. Hắn suy nghĩ rất lâu rồi đoán có lẽ tính khí hai người còn trẻ con, không chừng lại tới chỗ nào chơi. 
Nhưng mặc dù đường xá gian khổ, cuối cùng bọn họ cũng tới được tòa thành này. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp