Thời gian ba ngày không lâu, nhưng khi chờ đợi lại thấy quá dài. 
Trong gian nhà lầu này có mười căn phòng lớn lớn nho nhỏ, mỗi phòng đều được quét dọn tới không dính một hạt bụi, thậm chí được xếp chăn đệm chỉnh tề, rất khó tưởng tượng đây là một hòn đảo cô quạnh chỉ có một người ở. Nhưng quả thật là vậy, bọn họ ở trong gian nhà này hai ngày liền nhưng chưa từng thấy bất cứ ai. 
Thậm chí cả Mạc Y cũng biến mất. 
Chỉ có một số động vật ra ra vào vào gian nhà lầu này, có những chú khỉ đứng thẳng đi lại như con người, có tiên hạc ngậm trái cây rừng tươi mới tới cho bọn họ, lại có những con sóc nhỏ chạy vòng qua vòng lại quanh Tư Không Thiên Lạc và Diệp Nhược Y. Bọn chúng có linh tính hơn nhiều so với đồng loại trên đất liền, dường như hiểu được tiếng người. 
Tiêu Sắt nhận một trái cây rừng mà tiên hạc đưa tới, cắn một cái: “Xem ra Mạc Y thuần hóa động vật trên đảo này rất tốt.” 
“Đạo pháp ảo diệu, kẻ ở gần sẽ nhận được linh khí. Khi tu luyện tới mức độ của hắn, không cần cố ý thuần hóa, những chim chóc muông thú này sống cạnh hắn lâu ngày, đương nhiên sẽ dính chút linh khí.” Diệp Nhược Y xoa đầu một con sóc nhỏ nhảy lên vai cô. 
Lôi Vô Kiệt nhìn con sóc nhỏ đầy hâm mộ: “Diệp cô nương có nghiên cứu đạo pháp à?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play