Nghe Tiêu Sắt nói xong, Tiêu Lăng Trần quay người sang, nhìn về phía đám người Lôi Vô Kiệt đang đứng đó nói chuyện, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười đầy ẩn ý: “Bọn họ?” 
Tiêu Sắt không gật đầu nhưng cũng không phủ nhận. 
“Không biết sau thế nào nhưng giờ trông như mấy kẻ ngu vậy.” Tiêu Lăng Trần đưa ra kết luận: “Nhất là tên áo đỏ kia kìa.” 
Tiêu Sắt muốn mở miệng nhưng không biết nên phản bác thế nào. 
“Đúng rồi, sao đột nhiên ngươi lại chạy ra biển? Chắc không phải phát hiện tung tích của ta đấy chứ?” Tiêu Lăng Trần thay đổi đề tài.
Tiêu Sắt xua tay: “Ngươi không cảm thấy ta có chỗ nào khác à?” 
“Hơi thở của ngươi rất yếu.” Tiêu Lăng Trần giơ tay phải ra, kiểm tra mạch đập của Tiêu Sắt: “Ngươi bị bệnh à? Hơn nữa sao không cảm giác được nội lực của ngươi? Bị người ta đả thương à?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play