Tiêu Sắt đột nhiên ngẩng đầu, dẫu là người trấn định như hắn, lúc này cũng phải cau mày, hai mắt đỏ bừng, giọng nói run rẩy: “Không phải Nhan Chiến Thiên? Vì sao lại không phải Nhan Chiến Thiên?”
“Nếu là Nhan Chiến Thiên.” Mộc Xuân Phong nhẹ nhàng vung tay, thu hồi châm bạc, trầm giọng nói: “Ngươi đã chết từ lâu rồi.”
“Nói đi.” Tiêu Sắt lạnh lùng nói.
Mộc Xuân Phong thở dài: “Sư phụ ta từng đọ kiếm với Nhan Chiến Thiên, hiện nay cũng bị tổn thương kinh mạch như ngươi, đừng nói nâng kiếm, ngay đến đứng dậy cũng rất khó khăn. Cho nên ta biết kiếm kình của Nhan Chiến Thiên. Hiện giờ ẩn mạch của ngươi bị một luồng âm kình gây hại, nó không làm tổn thương tới tính mạng ngươi nhưng lại khiến ngươi không thể vận công. Nhưng nếu là kiếm kình bá đạo của Nhan Chiến Thiên, nó sẽ đánh gãy hết kinh mạch của ngươi. Cho nên nếu chuyện ngày trước đúng như lời ngươi nói, vậy không thể là Nhan Chiến Thiên.”
“Vậy thì là ai?” Tiêu Sắt hỏi như gầm lên.
“Nhất định là người có nội kình âm nhu mới có thể tạo ra vết thương như vậy.” Mộc Xuân Phong cau mày: “Nhưng cụ thể là ai, ta cũng không biết. Hôm đó khi ngươi bị thương còn có ai ở đấy không?”
“Ai ở đây? Tiêu Sắt ngây ra như phỗng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT