Bạch Vương Tiêu Sùng, là hoàng tử thứ hai của Minh Đức Đế, do đại hoàng tử mất sớm nên thực tế là hoàng tử lớn tuổi nhất. Tính cách hắn ôn hòa, từ nhỏ đã có thiên phú dị bẩm lại rất hiếu học, được Minh Đức Đế rất ưa thích. Cho tới thời thiếu niên hắn đột nhiên lâm bệnh nặng, hai mắt bị mù, nằm liệt giường uể oải suy sụp một thời gian. Mãi cho tới một ngày, rốt cuộc hắn cũng mở cánh cửa phòng của mình, bước ra ánh mặt trời chói chang. 
Từ đó trở đi, trước mắt hắn luôn buộc một tấm vải trắng, đi lại giữa hoàng cung. Tuy mắt đã mù nhưng hắn vẫn vượt qua đại đa số hoàng tử, cũng là là hoàng tử đầu tiên được phong vương. 
Một bộ áo trắng, giữa triều đình không nhiễm bụi trần. 
Một tấm vải che mắt, mắt không thấy nhưng nghe hết chuyện trong thiên hạ. 
Đây là lời từ Minh Đức Đế ban cho Tiêu Sùng, từ đó trở đi nhị hoàng tử Tiêu Sùng trở thành Bạch Vương. 
“Nghe nói con bị bệnh, trẫm tới thăm con một chút.” Minh Đức Đế nhẹ giọng nói, chậm rãi đi tới. 
Nghe âm thanh này, Tiêu Sùng kinh ngạc, vội vàng định quỳ lạy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play