Có người thứ ba đang ở đây, Hứa Úc Liêm cũng không muốn Hứa Ôn Giảo phải khó xử. Chờ sau khi nàng ngồi xuống, cô đang chuẩn bị giới thiệu thân phận của nàng, thì Lý Vũ Hi đã đi nhanh hơn cô một bước. Cô ấy cười nói: "Tôi đoán không lầm thì đây chính là Hứa Ôn Giảo, nhị tiểu thư của Hứa gia."
Hứa Úc Liêm nhướng mày, nhanh chóng trả lời: "Đúng vậy, cô ấy cũng là tổng giám đốc của Zhike. Các dự án của công ty chủ yếu do cô ấy đàm phán. Trong khoảng thời gian này, cô ấy không tiện ra mặt vì một số lý do cá nhân, cho nên tôi là người đại diện thay cho cô ấy."
Cô không thích những người khác đề cập đến thân phận của Hứa Ôn Giảo như thể nàng là người phụ thuộc vào Hứa gia trong những lúc bàn chuyện hợp tác như thế này.
Lý Vũ Hi cũng không ngờ rằng Hứa Úc Liêm sẽ có phản ứng như vậy, như thể đối phương muốn nhắc nhở mình phải nhớ kỹ thân phận của người kia. Ngay sau đó, cô ấy lập tức quay sang nhìn Hứa Ôn Giảo, đằng sau vẻ mặt ngạc nhiên đó của người con gái kia chính là sự ngưỡng mộ.
"Là tôi đường đột." Lý Vũ Hi nhanh chóng định thần lại, xin lỗi một cách rất khéo léo.
Hứa Ôn Giảo nói chuyện vô cùng nhã nhặn: "Là lỗi của tôi khi không giới thiệu bản thân trước. Lý tiểu thư có thể gọi tôi là Ôn tổng."
So với Hứa Úc Liêm có thể được người khác tôn trọng nhờ vào địa vị, Hứa Ôn Giảo lại dựa vào sự nỗ lực của mình để thu hút các nguồn vốn đầu tư. Nàng rất khéo léo trong lời ăn tiếng nói, biết cách mở lời và rất nhanh chủ đề hợp tác tự nhiên được bắt đầu.
"Lý tiểu thư, tôi xin được hỏi cô một câu. Tại sao Lý tổng lại chỉ thị cho cô đến để đàm phán với chúng tôi? Dù sao, đối với một công ty lớn như Ý Tâm, có rất nhiều đối tác khác tốt hơn để quý công ty lựa chọn."
Ngay khi ly rượu vang đỏ được đặt xuống bàn, Lý Vũ Hi nheo mắt lại.
Câu hỏi này của Hứa Ôn Giảo rất tinh tế, có thể lấy được nhiều thông tin từ người được hỏi.
Đầu tiên là liệu Lý Vũ Hi có thể thay mặt Ý Tâm xúc tiến khoản đầu tư này hay không. Thứ hai là dựa vào đâu mà Ý Tâm lại lựa chọn công ty của các nàng. Và điều cuối cùng cô ấy phải có thân phận như thế nào để Lý Nham Tâm tin tưởng và giao việc đàm phán cho cô ấy.
Lý Vũ Hi đưa ra một quân bài sáng giá: "Chậm nhất là tuần sau, tôi sẽ trở thành tổng giám đốc mới của Ý Tâm. Tôi hy vọng rằng dự án đầu tiên mà tôi hợp tác với một công ty khác sẽ có khởi đầu và kết thúc tốt đẹp. Thành thật mà nói thì chọn công ty của các cô vốn đã là một canh bạc lớn. Nhưng tôi lại là một người thích đánh cược với vận mệnh, càng có nhiều tranh cãi thì càng nổi tiếng. Tôi cần danh tiếng, các cô thì cần tiền, ai cũng muốn thứ mình cần. "
Lời nói của cô ấy khiến hai người có mặt đều bị sốc.
Không có tin tức nào nói đến việc công ty truyền thông Ý Tâm sẽ có sự thay đổi lớn trong ban lãnh đạo của công ty. Người này đã nói với các nàng một cách nhẹ nhàng và không hề lo lắng về việc bí mật của mình sẽ bị người khác tiết lộ.
Chẳng lẽ cô ấy có lý lịch sâu xa đến mức thực sự không quan tâm người khác sẽ đào sâu vào nó, hay chỉ đang nói cho vui? Tuy đồng xu có hai mặt nhưng nó chỉ có một mệnh giá, còn con người có một mặt nhưng lại có hai lòng. Thật sự thì nhìn biểu hiện bên ngoài cũng sẽ không đoán được bên trong người ta đang nghĩ gì.
Lý Vũ Hi hẹn người đi ăn tối hình như chỉ nói chuyện công việc. Cô ấy tập trung vào Hứa Ôn Giảo để tìm hiểu thêm về tình hình hiện tại của công ty các nàng và đưa ra một số gợi ý về quan điểm hợp tác. Hai người họ đã có một cuộc trò chuyện rất vui vẻ.
Hứa Úc Liêm cũng không chen vào, ngồi ở bên cạnh Hứa Ôn Giảo và im lặng cắt bít tết.
Mặc dù cô có hơi buồn bực nhưng vẫn mỉm cười lắng nghe cuộc đối thoại của hai người kia.
"Chúng tôi đã cam kết tạo ra những bộ phim truyền hình chất lượng cao từ góc nhìn của phụ nữ. Chúng tôi không thiếu đội ngũ sản xuất, kinh phí và diễn viên. Nhưng Lý tổng đã không nhận được sự tôn trọng xứng đáng khi đàm phán với các công ty khác."
Lý Vũ Hi hờ hững nâng ly rượu vang đỏ của mình về phía Hứa Ôn Giảo: "Dù chúng tôi là bên A nhưng sau khi đổ tiền đầu tư vào, các đối tác luôn giở trò đằng sau lưng chúng tôi. IP của nhân vật nữ chính được đổi thành phim truyền hình của nhân vật nam chính, thêm bớt những nội dung khác làm phá vỡ hình tượng nhân vật của bản gốc. Tôi muốn một món ăn có đủ loại hương vị làm kích thích vị giác chứ không phải một món có vị quá nặng làm hỏng vị giác của mình."
Hứa Ôn Giảo vẫn luôn cảnh giác với Lý Vũ Hi, nhưng sau lời giải thích của đối phương, nỗi lo lắng của nàng cũng được vơi đi một chút.
Ý Tâm Điện Ảnh là một trong ba ông lớn của các tổ chức sản xuất và phân phối phim truyền hình trong nước. Bộ phận này chủ yếu sản xuất và phân phối các tác phẩm điện ảnh và truyền hình, đồng thời tiếp thị và môi giới giải trí cho các nghệ sĩ.
Mặc dù vậy, vẫn sẽ có những hạn chế nhất định khi đàm phán với các nền tảng lớn trong nước.
Công ty của các nàng có quy mô nhỏ, nhưng mức độ tự do tương đối cao hơn và lợi ích mang lại cho các đối tác trong giai đoạn đầu là đặc biệt lớn. Tất nhiên trong việc hợp tác, chắc chắn Ý Tâm Điện Ảnh cũng có thể sẽ gặp rủi ro lớn, vì việc độc quyền giống như châu chấu mắc vào dây.
Đây là một chiếc bánh ngon, nhưng không chắc là có thể ăn được hay không.
"Còn một điều nữa, tôi rất có hứng thú với mối quan hệ của hai người." Lý Vũ Hi cẩn thận nói: "Trong thời gian trở về nước, tôi đã nghe được rất nhiều lời đồn đại về hai người. Chắc hẳn các cô đã trải qua khoảng thời gian rất khó khăn."
Hứa Úc Liêm mím môi dưới và phản ứng rất nhanh khi đối phương đột nhiên chuyển chủ đề từ chuyện công việc lấn sang đến chuyện đời tư.
"Đúng là như vậy, sự việc của chúng tôi đã gây áp lực rất lớn cho công ty, việc quý công ty có những quan ngại là điều hợp lý. Nhưng những vấn đề này đã được giải quyết một cách hiệu quả."
"Chúng tôi cũng cam kết giảm thiểu sự xuất hiện trước công chúng nhiều nhất có thể mà không ảnh hưởng đến hoạt động của công ty. Bên cạnh đó chúng tôi cũng có các biện pháp tăng cường quản lý những tin tức trên mạng để hình ảnh của công ty không bị tổn hại thêm một lần nào nữa."
Sau "Sự cố ba ngày", Hứa Úc Liêm đã nói những lời tương tự vô số lần.
Cô không cho rằng mình và Hứa Ôn Giảo có lỗi gì trong chuyện đó, nhưng đối tác của các nàng cần một lời giải thích hợp lý.
Dưới bàn ăn, Hứa Ôn Giảo sờ tay của cô để an ủi.
"Không phải đâu, Hứa tổng. Tôi nghĩ là cô đã hiểu lầm suy nghĩ của tôi rồi." Lý Vũ Hi mỉm cười, không quá quan tâm vấn đề này, "Ngược lại thì tôi nghĩ cô và Ôn tổng là những người phát ngôn tốt nhất của công ty."
"Thực tế cho thấy môi trường dư luận trong nước rất khắt khe với người phụ nữ. Hơn nữa tình yêu giữa nữ với nữ luôn bị gạt ra ngoài lề của xã hội so với những cái khác. Những tình huống khó xử mà các cặp đôi đang gặp phải liên quan đến giới tính hoặc khuynh hướng tính dục chắc chắn sẽ được nhiều phụ nữ quan tâm."
"Từ góc độ cá nhân, việc hai người hạn chế xuất hiện trước công chúng quả thực là một quyết định sáng suốt. Nhưng các cô cũng biết đấy, đây không phải là một kế sách lâu dài."
"Sự chú ý từ dư luận là một con dao hai lưỡi, không biết là các cô đã từng nghe qua câu này chưa? Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Không biết địch chỉ biết mình, một thắng một thua. Không biết địch cũng không biết mình, đánh đâu thua đó."
Hứa Ôn Giảo cười một cách dịu dàng: "Tôi không hiểu lắm, ý của quý công ty là gì?"
"Không có ý gì. Tôi không biết các đối tác khác thế nào, nhưng tôi không thích bản tính gò bó của đối tác đang làm việc với mình. Chúng ta luôn có một vòng tròn để tự bảo vệ mình, hai người không cần bước ra khỏi nó mà phải làm cho nó được nới rộng ra. Tôi nghĩ là các cô sẽ biết và tận dụng được những lợi thế mà mình đang có một cách tốt nhất." Lý Vũ Hi ung dung nói.
Một giây tiếp theo, cô ấy cười nói: "Nhân tiện, tôi vẫn chưa nói cái này. Chúc hai người ở bên nhau thật dài lâu."
"Tôi và cô ấy không có ở bên nhau giống như một cặp đôi." Hứa Ôn Giảo lạnh lùng nói, giọng điệu rất nhẹ nhàng, "Lý tiểu thư, cô hiểu lầm rồi."
Mặc dù những gì nàng nói là sự thật, nhưng khi Hứa Úc Liêm nghe thấy thế, cô nhìn chằm chằm vào mặt của nàng, trong lòng có một cảm giác khó chịu.
Ý gì đây? Chẳng phải Hứa Ôn Giảo vẫn luôn muốn cùng cô làm sáng tỏ mối quan hệ sao?
Tại sao nàng lại đột nhiên phủ nhận mối quan hệ của cả hai kia chứ?
Hứa Úc Liêm không biết lúc này ánh mắt của mình có bao nhiêu buồn tủi và đáng thương, giống như một cún con bị chủ nhân bỏ rơi.
Hứa Ôn Giảo cũng không nhìn cô.
"Xin lỗi, tôi nhiều chuyện quá." Lý Vũ Hi cũng ngạc nhiên và nhìn Hứa Úc Liêm bằng ánh mắt sâu sắc hơn nhiều.
Sau đoạn nhạc đệm này, cả ba người đều có mối bận tâm riêng của mình. Thấy thời gian sắp hết, Hứa Úc Liêm đã hẹn Lý Vũ Hi đến Ý Tâm vào chiều mai và hai bên sẽ trao đổi thêm về việc hợp tác tiếp theo. Ngay sau đó, cô cùng Hứa Ôn Giảo rời đi trước.
Các nàng rời đi không bao lâu, đột nhiên điện thoại của Lý Vũ Hi rung lên trên bàn.
"Tôi nghe đây."
Lý Vũ Hi cầm một con dao phương Tây lên và chọc vào miếng bít tết, mặt của cô ấy xịu xuống sau khi cười cả đêm.
"Đúng, tôi đã gặp cô ấy rồi."
"Có phải là nghe không hiểu tiếng người? Nói cho bên kia là tôi nói chuyện này sẽ do đích thân tôi xử lý, bọn họ đừng xen vào và cũng đừng cho người theo dõi cô ấy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT