Lúc trước khi cùng nhóm thanh niên trí thức cũ phân chia đất trồng rau, Vương Tiểu Mai chiếm bảy phần, hai người đem đậu que bên phần của nàng đều hái hết, sau đó cắt thành sợi trải trên giấy báo đặt trên mặt đất phơi khô.
Động tác phải nhanh chỉ sợ lại đến một trận mưa nữa, rau dưa không thể phơi xong, đậu que khô cũng coi như là một trong số mấy loại rau dưa không nhiều lắm của mùa đông.
Cũng may vườn rau ở ngay trước cửa phòng, Lâm Ngọc Trúc đi theo Vương Tiểu Mai bận trước bận sau đem toàn bộ rau dưa trong vườn thu hoạch, một ngày cứ như vậy trôi qua.
Khi chân trời nhuộm thấm ngũ sắc, Lâm Ngọc Trúc nghe được hình như ở tiền viện có người gọi nàng.
Lúc nàng chạy tới liền thấy tiểu ca gửi thư kia chân dài ngồi trên xe đạp đợi nàng, đừng nói chứ nhìn như vậy còn cực kỳ đẹp trai.
Tiểu ca gửi thư thấy nàng ra tới nơi, giống như người quen nhìn nàng, nói: "Cho."
Lâm Ngọc Trúc vốn tưởng là chị cả Lâm gia gửi thư tới, nhưng nhận lấy nhìn, lại là Khâu Minh gửi tới, Lâm Ngọc Trúc khóe miệng cứng đờ, đứa nhỏ này hình như có chút cố chấp nha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT