Lâm Ngọc Trúc mới không đem mấy lời nói tổn thương người này để trong lòng đâu, chậm rì rì trả lời: "Người già thật là tốt, luôn muốn chiếm lợi của tiểu bối, chiếm không được, dựa vào da mặt dày cũng có thể lừa gạt cho qua."
Lý thẩm bị nói mặt già đỏ lên, trong lòng tức giận, nha đầu này là mắng nàng da mặt dày? Lâm Ngọc Trúc tay cầm liềm, vén tay áo, lạnh như băng nhìn Lý thẩm, ý tứ là, tới đi.....
Lý thẩm nhìn chằm chằm lưỡi liềm sắc bén trong tay Lâm Ngọc Trúc, hoảng sợ.
Lý Tứ thẩm còn không lấy được chỗ tốt từ tay nha đầu này, nàng vẫn là quên đi.
Lúc này tiểu đội trưởng đã thông minh lên, đem tổ hợp Tống Chí Cao và Lâm Ngọc Trúc khoá chặt lại, hắn phát hiện, Lâm Ngọc Trúc và nhóm lão nương trong thôn rất hay xung đột, thành thành thật thật làm việc cũng có thể gây chuyện, vẫn là thanh niên trí thức cùng thanh niên trí thức một tổ là tốt nhất.
Lâm Ngọc Trúc lúc này cũng không bài xích tiểu Tống đồng chí nữa, rốt cuộc đứa nhỏ này có mắt nhìn, tuy rằng làm việc chẳng ra gì, nhưng người ta biết cảm ơn.
Tưởng rằng gặt xong lúa mạch là xong việc rồi sao? Còn phải tuốt lúa, hai ngày này trên người Lâm Ngọc Trúc không có chỗ nào không phải là cám lúa mạch, trên mặt trên tóc đều có, trông giống như một cây lúa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play