Từ lúc bắt đầu gặt gấp, Lâm Ngọc Trúc liền cảm thấy eo nàng không còn là của nàng, đầu óc cũng không phải là của nàng.
Nàng chỉ biết đưa lưỡi liềm từng nhát từng nhát cắt lúa mạch, không ngừng tiến tới, mồ hôi chảy vào trong mắt cũng chỉ có thể lấy tay áo lau một chút.
Trong cổ đầy nhặm lúa mạch cọ vào da vừa ngứa vừa đau, nhưng căn bản không có thời gian để ý tới, chậm một chút là bị người nhặt bông lúa phía sau thúc giục.
Rất nhiều lần lưỡi liềm suýt nữa cắt vào chân, việc này cần phải cẩn thận, cẩn thận, thật cẩn thận mà.
Trong lúc này nàng liền nghe được nơi xa xa có tiếng hét, sau đó lại nghe nói là có người dùng lưỡi liềm cắt phải chân, máu chảy đầy đất, trưởng thôn sai người lấy tro cây đã chuẩn bị tốt từ trước đắp lên, máu mới ngừng chảy.
Lâm Ngọc Trúc nghe vậy tay cắt lúa mạch run lên, cắt lúa mạch càng thêm cẩn thận.
Chờ tiếng chuông tan tầm vang lên, Lâm Ngọc Trúc thong thả đứng lên, nhe răng trợn mắt, eo lưng mỏi nhừ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT