Còn sót lại trong trí nhớ Chiến Tuyết Ương, bảy ngàn bốn trăm năm trước, vào một buổi sáng sớm, hắn đã đón một bệnh nhân từ Tiên tộc.
Thời khắc đẹp nhất ở Ửu Sơn là vào lúc hoàng hôn, khi nhìn về phía tây, trời chiều rực rỡ, những viên đá quý dưới ánh mặt trời lóe lên những tia sáng rực rỡ.
Khi đó, hắn vẫn còn tâm tính của một thiếu niên, một người cô độc bị giam giữ ở Ửu Sơn lâu dài, mỗi người đến tìm hắn chữa trị đều như là món quà tặng dành cho hắn.
Hắn hết lòng chữa trị cho họ, trong thời gian họ ở lại Ửu Sơn cũng sẽ kể cho hắn nghe nhiều câu chuyện bên ngoài, nói về tình trạng hiện tại của bốn đại Tiên tộc, nói về nhân gian sẽ có mưa, có tuyết rơi.
Chiến Tuyết Ương sống đến chừng đó năm, nhưng chưa bao giờ thấy mưa hay tuyết.
Ở Ửu Sơn chỉ có thể nhìn thấy duy nhất là một vòng trời chiều, thỉnh thoảng vào ban đêm còn có thể thấy mặt trăng.
Hắn không thể tưởng tượng được khung cảnh ấy ra sao, mưa nhỏ nhẹ nhàng thế nào, hay toàn bộ đất trời phủ trong chiếc áo bạc, tuyết trắng còn đẹp hơn cả lông chim, hắn mím chặt môi, cố gắng không để cho mình sinh ra cảm giác "mong đợi".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT